Nguyên Chính Thiên! Là thất đệ của tộc trưởng hiện nay của nhà họ Nguyên - Nguyên Chính Tướng! Trận thế phô trương như vậy, uy nghiêm lớn như vậy, cũng chỉ có bảy người quan trọng nắm quyền trong nhà họ Nguyên mới có thể làm được thôi.
Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn về phía bóng người oai phong kia, cau mày lại nói: "Nguyên Chính Thiên!"
Nhà họ Nguyên có bảy nhân vật lớn, Nguyên Chính Thiên chính là một trong số đó, đương nhiên Trần Nhất Mặc hắn ta nhận ra được.
Lúc này, Nguyên Chính Thiên nhìn về phía Trần Nhất Mặc, cũng khẽ mỉm cười nói: "Năm xưa nghe nói Diêm Môn mở ra lần nữa, chín vị trưởng lão nhà họ Nguyên ta đều được điều động, nhưng vẫn không thể đưa Mặc Hoàng về, trước đây không lâu nghe nhà họ Chu nói có một người tên là Trần Nhất Mặc ở Thiên La Vực, không nghĩ tới hôm nay Mặc Hoàng đã xuất hiện ở bên trong Cửu Nguyên Vực rồi".
Nguyên Chính Thiên tỏ ra vô cùng khách khí, nhìn về phía Trần Nhất Mặc, cười nói: "Đám tiểu bối không hiểu chuyện, làm phiền Mặc Hoàng, Mặc Hoàng chớ trách".
Ông ta vừa dứt lời, không ít người đều cau mày lại.
Thái độ Nguyên Chính Thiên đối với Trần Nhất Mặc khiến rất nhiều người đều không hiểu ra sao.
Lúc này Trần Nhất Mặc lại cười lạnh nói: "Giả vờ như vậy để làm gì?
Có ý nghĩa sao?"
"Nhà họ Nguyên các ngươi tìm ta cũng không phải một ngày hai ngày, năm đó dụ ta vào Diêm Môn chính là các ngươi, bây giờ lại tới đối phó với đồ đệ của ta, thật sự cho rằng Trần Nhất Mặc ta là bùn nhão muốn nặn thế nào cũng được sao?"
Nghe hắn ta nói như vậy, Nguyên Chính Thiên cũng không tức giận, cười nói: "Mặc Hoàng hiểu nhầm, nhà họ Nguyên chúng ta vẫn luôn cảm thấy hứng thú với “Cửu Nguyên Đan Điển” của sư tôn ngươi, chỉ muốn mượn xem một chút thôi".
"Hơn nữa nghe nói sư phụ của Mặc Hoàng - Cửu Nguyên Đan Đế lúc rời đi đã giao cho Mặc Hoàng một món đồ, nhà họ Nguyên chúng ta cũng muốn nhìn một chút!"
Trần Nhất Mặc lại không ngừng cười nhạo.
Hồ ly chính là hồ ly, không giấu được.
Những gì mà nhà họ Nguyên gây ra chỉ vì Cửu Nguyên Đan Điển, cùng với thân xác của sư phụ.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, thứ sư phụ để lại là thân xác! Lúc này Trần Nhất Mặc hừ một tiếng nói: "Muốn Đan Điển, không có, muốn bảo vật, cũng không có, cho dù có thì sư phụ ta cũng không thích cho, ta có thể cho các ngươi chắc?"
Giờ phút này, Nguyên Chính Thiên nhìn Tần Ninh một cái như có như không.
Đương nhiên nhà họ Nguyên cũng biết được chuyện xảy ra trong Cửu Nguyên Vực những năm gần đây.
Sở dĩ không đối phó với Cửu Nguyên Vực, trừ việc có người nhúng tay ngăn cản thì quan trọng cũng là muốn giữ lại mạng của những người này để ép buộc Trần Nhất Mặc vào lúc quan trọng.
Việc mà Nguyên Phong làm hôm nay không được gia tộc sai bảo, mà là tự tiện hành động.
Tuy nói làm chuyện khác người, nhưng kết quả vẫn rất tốt, đúng là đã lấy sự sống chết của Dịch Hàn Ngọc, Duẫn Khả Vi, Cơ Thi Dao để ép Trần Nhất Mặc ra.
Tám trăm năm trước, Cửu Nguyên Vực xuất hiện một thiên tài tên là Tần Ninh.
Tần Ninh này có quan hệ không tầm thường với Trần Nhất Mặc.
Lúc này, Nguyên Lập Tân kia mở miệng nói: "Thất gia, Trần Nhất Mặc gọi người này là sư phụ!"
Nguyên Chính Thiên lại nhìn Tần Ninh một chút.
Sư phụ?