Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tần Hải đấm ngực Tần Ninh, cười nói: “Ta đã từng trở lại Cửu U đại lục, mới biết được tên nhóc nhà đệ lại trở thành người giải cứu Cửu U đại lục”.

“Đệ không biết đâu, khi biết ta trở lại Tần gia, từ Minh gia của Bắc Minh quốc cho tới mấy vị thành viên cấp cao của Thanh Vân tông đều đồng loạt đi tới Tần gia. Nếu không phải là cha kể ra những việc tốt đệ đã làm thì, ta còn tưởng rằng tên nhóc nhà đệ gây ra họa lớn nữa đó!”

Tần Ninh cảm nhận được niềm vui từ tận đáy lòng của Tần Hải.

Vui cho chính người em trai của mình!

“Đi, vào trong hàn huyên đôi câu nào!”

“Ừm!”

Hai huynh đệ đi vào, Lý Nhàn Ngư lập tức đi theo, Khương Như Yên lúc này cũng không rời đi mà vào trong theo.

Bên trong gian phòng có một cái bàn được sắp xếp gọn ghẽ.

Tần Hải nhìn Tần Ninh một lượt, liên tục gật đầu.

“Ta biết ngay tên nhóc nhà đệ tuy bị đoạt Tinh Môn, nhưng đại nạn không chết thì sẽ có hạnh phúc về sau mà”.

Tần Hải không khỏi nói: “Lúc ấy nhị ca vô dụng, không giúp được đệ chuyện gì, hiện tại gặp lại nhau, nhị ca thấy đệ mạnh hơn, trong lòng cũng hài lòng”.

Tinh Môn bị đoạt?

Lý Nhàn Ngư cùng Khương Như Yên đều sửng sốt.

Tần Ninh hóa ra vốn là võ giả Tinh Mệnh?

Lý Nhàn Ngư chưa từng nghe Tần Ninh đề cập tới.

Hơn nữa Tinh Môn bị đoạt như vậy mà Tần Ninh vẫn sống sót.

Đây quả thực là kỳ tích!

“Chuyện cũ không cần nhắc lại nữa, chẳng phải bây giờ đệ vẫn rất ổn hay sao?”

Tần Ninh nhìn nhị ca mình, ánh mắt từ từ hướng sang người Khương Như Yên, cười híp mắt nói: “Nghe nói nhị ca tìm nhị tẩu cho đệ hả?”

Lời này vừa nói ra, Tần Hải liền ho khan.

Khương Như Yên ở bên cạnh đỏ mặt nói: “Nếu là tam đệ của sư đệ Tần Hải thì ta liền đi pha trà cho mọi người vậy”.

Khương Như Yên nói xong liền rời đi.

Tần Ninh thấy như vậy thì lập tức hiểu ra!

“Nhị ca được đó!”

Tần Ninh trêu ghẹo: “Con cháu của Thái Hư Thiên Nhân cũng coi như tạm xứng với nhị ca”.

Nghe đến lời này, Lý Nhàn Ngư bĩu môi, không nhiều lời.

Sư tôn lại thế nữa rồi!

Khương Như Yên không chỉ là hậu duệ của Thiên Nhân mà còn là con gái cưng của viện trưởng thư viện Thái Hư.

“Tiểu Ninh, đệ lại xấu tính rồi!”

Tần Hải cười khổ nói: “Ta với Như Yên...”

Nói đến đây, Tần Hải lắc đầu nói: “Không nói chuyện này nữa, đệ có gặp đại ca lần nào chưa?”

“Ta cũng chưa gặp lần nào”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK