Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Huyên khách khí chắp tay, nói: “Ba người này là con gặp được ở trong ngôi miếu đổ nát ngoài thành Thanh Ma năm mươi dặm, nhìn rất đáng thương”.

“Vị đại ca này cơ thể bị trọng thương, linh thức hỗn loạn, giống như chịu đòn nghiêm trọng, xin cô cô cứu giúp”.

Cô gái nghe vậy liền đi ra.

Nhìn Tần Ninh trên lưng Tuyết Ưng, rồi lại nhìn Lý Huyên.

“Bốp!”

Một khắc sau, một tiếng tát rõ ràng đột nhiên vang lên.

Trên mặt Lý Huyên nhất thời xuất hiện một hình dấu bàn tay.

“Tiểu Huyên, ngươi biết tại sao ta đánh ngươi không?”

Cô cô Bách Hương nhàn nhạt nói.

Lý Huyên lúc này khom người đáp lại: “Biết ạ, Tiểu Huyên vi phạm ý nguyện của cô cô”.

“Biết mà ngươi còn làm như vậy?”

Cô cô Bách Hương lúc này lạnh lùng nói: “Ngươi đừng quên, ban đầu ngươi và tỷ tỷ ngươi Lý Linh Linh đứng trước lúc sinh tử, là ai cứu các ngươi!”

“Đừng tưởng rằng ở chỗ ta một thời gian thì cho rằng ta sẽ cho ngươi mặt mũi”.

“Ta là chủ, ngươi là người hầu!”

Lúc này cảm giác trưởng thành thướt ta mà cô cô Bách Hương cho người ta thấy kia không còn tồn tại.

Chỉ còn lại lãnh khốc.

Lãnh khốc giết người.

Mà lúc này thậm chí hai người Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận cũng cảm giác cô cô Bách Hương này chỉ cần muốn, một khắc sau liền có thể khiến bọn họ biến mất không một tiếng động khỏi thế giới này.

Quá kinh khủng! Đây là thực lực gì?

Cấp Hóa Thánh đỉnh phong?

Hay là cấp Hư Thánh?

“Cô cô Bách Hương!”, Tiên Vô Tận giờ phút này chắp tay nói: “Có câu nói cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, công tử nhà ta bị thương nặng, hy vọng cô cô ra tay tương trợ, hai người bọn ta tuyệt đối cảm kích”.

Nghe đến lời này, cô cô Bách Hương lại cười một tiếng.

“Công tử sao?”

“Hai lão nô bộc cảnh giới Hóa Thánh tầng ba sống cũng không thọ, các ngươi hết sức bảo vệ vị công tử cao thủ đỉnh cấp của gia tộc này cũng chỉ là cấp bậc Hóa Thánh tầng năm tầng bảy thôi”.

“Cô cô Bách Hương ta cũng chẳng bõ kết giao với loại người này”.

Lời này vừa nói ra, hai người Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng còn không hiểu sao?

Cô cô Bách Hương này coi thường bọn họ.

“Tiểu Huyên, tiễn khách đi!”

Lý Huyên lúc này gò má hơi sưng lên, cậu ta nhìn về phía hai người, lắc đầu một cái.

“Hai vị, mời đi đi!”

Bây giờ cậu ta cũng không giải quyết được vấn đề.

Cô ta nói không cứu thì chính là không cứu.

“Cô cô Bách Hương muốn kết giao với cao nhân?”

Tuyết Ưng giờ phút này quyết đánh đến cùng nói: “Chỉ cần cô cô Bách Hương có thể cứu công tử nhà ta, bọn ta có thể đáp ứng bất kỳ điều kiện gì của cô cô Bách Hương”.

“Bất kỳ điều kiện nào?”

Cô cô Bách Hương nhàn nhạt cười một tiếng nói: “Bảo các ngươi giết Thanh Lãm Thiên thành Thanh Ma, các ngươi có thể làm được không?”

Nghe đến lời này, Lý Huyên mặt liền biến sắc.

Nhưng trong nháy mắt Tuyết Ưng quát lên: “Có thể!”

Lời này vừa nói ra, Lý Huyên nhìn về phía hai người, sắc mặt biến đổi.

Hai tên miệng rộng này, muốn tìm cái chết sao! Thành Thanh Ma! Chính là kế cận trong vùng đất ngàn dặm, một tòa thành trì lớn nhất, võ giả, kẻ ác và người lang thang lui tới đều trong phạm vi vạn dặm.

Ở chỗ này võ giả cấp bậc Hóa Thánh đã có địa vị nhất định.

Hai người Tuyết Ưng, Tiên Vô Tận cảnh giới Hóa Thánh tầng ba, đây cũng là vì sao cô cô Bách Hương nói chuyện phiếm với bọn họ đến bây giờ.

Nếu hai người ngay cả Hóa Thánh cũng không phải, cô cô Bách Hương sẽ trực tiếp giết bọn họ.


Cảnh giới Hóa Thánh biển linh thức mười vạn mét đến trăm vạn mét, tổng cộng chia thành mười tầng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK