Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, La Phàm bước lên phía trước, nhìn về phía Thiên Thế Kiệt, mỉm cười nói: “Thiên Thế Kiệt, ngươi công khai lôi kéo như vậy, như thế không tốt lắm đâu nhỉ?”

“Trần đại sư có quan hệ bạn bè với nhà họ Cố, ở nhà họ Cố vô cùng thoải mái, cho dù có gia nhập một phe thì cũng là gia nhập vào nhà họ La chúng ta, nhà họ Thiên các ngươi ra tay muộn rồi!”

La Phàm nhìn về phía Trần Nhất Mặc, mỉm cười nói: “Trần đại sư, ngươi nói xem có đúng không?”

Lúc này, ánh mắt Trần Nhất Mặc nhìn về phía Thiên Thế Kiệt, rồi lại nhìn về phía La Phàm.

Hai người này, trong Thiên La Vực đều là nhân vật có thanh danh vang dội.

Tuổi còn trẻ, cảnh giới Chí Cao Đế Tôn.

Hơn nữa lại còn là thiếu tộc trưởng trong hai đại gia tộc, thiên phú cực mạnh, địa vị cao nhất.

Ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn Trần Nhất Mặc.

Hắn ta nhìn về phía hai người, chậm rãi nói: “Ta cùng với tiểu thư Cố Thanh Nhan của nhà họ Cố có quen biết, đồng ý ra tay vì nhà họ Cố, là xuất phát từ tình cảm bạn bè”.

“Về phần gia nhập nhà họ La, nhà họ Thiên cái gì, ta không có hứng thú”.

Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Thiên Thế Kiệt biến mất, nụ cười trên mặt La Phàm cũng biến mất.

“Hơn nữa…”

Trần Nhất Mặc chắp tay sau lưng đứng đó, thản nhiên nói: “Hai nhà các ngươi, làm sao xứng lôi kéo Trần Nhất Mặc ta đây?”

Lời này vừa dứt.

Toàn trường vang lên tiếng xôn xao.

Trần Nhất Mặc, rất kiêu ngạo!

Quả thật là đan sư có địa vị cực kỳ cao, đan sư càng mạnh, lại càng kiêu ngạo.

Thế nhưng lời này của Trần Nhất Mặc, hoàn toàn không chừa lại chút mặt mũi gì cho hai nhà bọn họ.

Đánh vào mặt mũi của Thiên Thế Kiệt, lại càng đánh vào mặt mũi của La Phàm.

Lúc này, Thiên Thế Kiệt lạnh lùng cười nói: “Thiên phú của Trần đại sư rất cao, tính cách cũng rất kiêu ngạo, thế nhưng, cứng quá thì dễ gãy, Trần đại sư không biết đạo lý này hay sao?”

“La Phàm, xem ra nhà họ La các ngươi cũng không lọt vào mắt của Trần đại sư!”

Giờ phút này, sắc mặt La Phàm cũng khó coi.

Trần Nhất Mặc nhìn về phía Thiên Thế Kiệt, vẻ mặt lạnh nhạt, hắn ta chậm rãi nói: “Ta chỉ nói sự thật mà thôi, nhà họ Thiên cùng lắm chỉ có vài vị linh giả Cực Cảnh, muốn mời chào Trần Nhất Mặc ta, quả thật là không đủ tư cách”.

“Lời này, thì tính gì là cứng rắn?”

“Lời nói cứng rắn chân chính ấy, chính là đừng nói là mời chào, mời ta đến làm khách, nếu như ta không muốn, người nhà họ Thiên các ngươi ngay cả tư cách này cũng không có!”

Lời này vừa nói ra, trong khoảnh khắc, không gian trở nên yên tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK