Nếu như ở trong Cửu U Đài giao chiến với hắn, hẳn là sẽ chết không thể nghi ngờ.
Mà bây giờ xem ra, Tần Ninh và Ôn Hiến Chi có quan hệ rất khăng khít.
Nếu thật sự là như thế, lần này, chuyện ở thánh cảnh Vị Ương, sợ là không dễ thực hiện.
Trong lòng tràn đầy lo lắng, Linh Vũ Thanh Phong dẫn một đám người trở về thế gia Linh Vũ, mở ra thánh cảnh để tu hành…
Một ngày trôi qua.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi tu hành, dần dần cũng nắm vững được con đường tăng lên của cảnh giới Thiên Thánh.
Tần Ninh cũng vui vẻ, tự do mấy tháng trời, vô cùng thoải mái.
Những năm gần đây, quãng thời gian này là lúc hắn cảm thấy thư thái nhất.
Chỉ là không biết bốn người Cốc Tân Nguyệt, U Tiêu Tiêu, Lý Nhàn Ngư và Tiên Hàm đang ở nơi nào.
Diệp Viên Viên đã đến U Châu, hẳn là bốn người họ cũng ở trong thánh vực Thiên Hồng, bây giờ, hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy mà vẫn chưa thấy xuất hiện thì quả thật là kỳ quái.
Chẳng lẽ bốn người này đều chạy ra bên ngoài thánh vực Thiên Hồng, hay là, xuất hiện điều gì ngoài ý muốn?
Về phần Cốc Tân Nguyệt…Tần Ninh cũng không có gì phải lo lắng.
Cốc Tân Nguyệt là người tỉnh táo, tốc độ tăng lên của thực lực cũng cực kỳ khủng bố.
Còn Tiên Hàm, Tần Ninh cũng không lo.
Người này là kẻ có đầu óc, sẽ không tự rước lấy họa cho bản thân, trừ khi gặp phải chuyện cực kỳ không may.
Nhưng hắn lại tương đối lo lắng cho U Tiêu Tiêu và Lý Nhàn Ngư.
U Tiêu Tiêu có tâm tư đơn thuần, lại còn là dòng tộc Cửu U Chu Tước, có huyết mạch thần thú, nếu như bị người khác biết được thì rất phiền phức.
Còn Lý Nhàn Ngư…là người hướng nội, trong mấy người bọn họ, cậu ấy chính là người hướng nội nhất.
Hôm nay, U Hồn Thiên đi vào trong sơn cốc, nơi mà Tần Ninh ở.
“Trong khoảng thời gian này, làm phiền rồi”, Tần Ninh cười nói.
U Hồn Thiên cũng nghiêm mặt nói: “Sao Tần tông chủ lại nói như vậy, ngươi ở lại bên trong Cửu U đài là lời cảnh cáo đối với những người có ý đồ làm loạn, bảo vệ Cửu U đài chúng ta, sao lại nói là làm phiền được?”
Tần Ninh lại nói: “Trong mấy ngày tới, ta quyết định sẽ đến thánh cảnh Vị Ương trước một bước”.
Trên thực tế, hắn biết thánh cảnh Vị Ương ở chỗ nào.
Nhưng cũng đã mấy vạn năm trôi qua, vị trí cụ thể có lẽ đã có những biến động, cho nên hắn mới muốn để cho U Hồn Thiên dẫn theo người đi cùng.
U Hồn Thiên nghe vậy thì gật đầu nói: “Trước mắt, chuyện trong Cửu U đài cũng coi như là đã ổn định, ta sẽ dẫn theo Lý Tín hộ pháp và Sở Hà hộ pháp đi cùng với Tần công tử”.
Tần Ninh nghe xong mỉm cười: “Ý của ta là truyền tin tức này ra ngoài”.
“Hửm?”
Nhìn vẻ mặt khó hiểu của U Hồn Thiên, Tần Ninh cười nói: “Thông báo cho thánh quốc Đại Tề, Yến gia và Diệp tộc tập trung ở dãy U Vân đi!”
“Hơn nữa, một khi tin tức này được truyền ra ngoài, tất cả đám yêu ma quỷ quái trong thánh vực Thiên Hồng đều sẽ xuất hiện”.
“Chúng ta không có khả năng ngăn cản toàn bộ, nếu như bọn họ muốn đến thì cứ để bọn họ đến đi”.
U Hồn Thiên khẽ gật đầu.
“Trong thánh cảnh Vị Ương, khó mà đảm bảo được việc Ma tộc không có chuẩn bị gì ở phía sau, tuy rằng hai vị Thánh Hoàng đã chết trận, nhưng hẳn là vẫn còn không ít Thánh Vương, chuyến đi này cũng rất gian nan, hiểm trở”.
“U đài chủ, ngươi cần phải cẩn thận, bảo vệ kỹ lưỡng Cửu U đài của các ngươi”.
“Cảm ơn ý tốt của Tần tông chủ”.
U Hồn Thiên chắp tay nói: “Một khi đã như vậy, ta sẽ bắt đầu chuẩn bị”.
“Mười ngày sau xuất phát, được không?”
“Được!”