Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Với tư cách là người đứng đầu con quái vật nhà họ Tề, Tề Hữu Lâm là một người hùng tâm tráng chí, bất cứ lúc nào đều nghĩ cách giúp nhà họ Tề đi lên.

Lúc này, trong đại sảnh của tòa nhà, mấy người còn lại đang ngồi ở hai bên.

Người bên trái có dung mạo tuấn mỹ, mặc bộ kính phục màu xanh.

Người bên phải thì đường nét cơ thể tuấn tú, gương mặt đầy cuốn hút.

Hai người này đều hơn ba mươi tuổi, là những người đàn ông điển trai và mang vẻ trưởng thành.

Bao Nghiễn! Nhiếp Quan! Hai người này chính là con rể nhà họ Tề.

Trong thế hệ của Tề Hữu Lâm thì chỉ có ông ta là nam, còn lại là hai muội muội.

Vì vậy hai người em rể này trở thành cánh tay phải và cánh tay trái đặc lực của trưởng tộc nhà họ Tề Tề Hữu Lâm.

Những người khác là tiểu bối trong gia tộc, hiện tại đều bắt đầu phụ trách quản lý sự vụ của nhà họ Tề.

"Phụ thân!"

Con trai cả của Tề Hữu Lâm, Tề Húc, lên tiếng: "Trong một tháng gần đây Linh Nguyên Châu không còn yên ổn, nhà họ Linh và Phù Dung lâu bắt tay xâm chiếm Ách Nguyên Châu và Di Nguyên Châu, chúng ta cứ đứng nhìn như thế thì... không tốt lắm ạ".

"Đúng vậy!"

Con trai thứ Tề Tuân cũng nói lên ý kiến của mình: "Nhà họ Linh rút lui từ đại lục Cửu Nguyên về, ban đầu sắp bị người ta bày mưu tiêu diệt rồi nhưng đột nhiên Tần Ninh vừa xuất hiện là hồi phục được ngay, theo con thấy dã tâm của nhà họ Linh không chỉ là Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu mà còn..."

Con trai thứ ba Tề Tử cũng gật đầu: "Nhà họ Tề chúng ta cũng nên tỏ thái độ".

Những năm gần đây nhà họ Tề đã xưng bá vùng đất Cửu Châu, gia tộc bình thường không thể sánh bằng.

Ngay cả nhà họ Khương ở Khương Nguyên Châu, Thiên Hồng Bang ở Hồng Châu, nhà họ Cảnh ở Tĩnh Nguyên Châu, Ngạo Thế Đường ở Tuyên Châu hay Đan Đỉnh môn ở Lãng Châu đều không bằng.

Giờ đây, không ngờ nhà họ Linh chẳng những không rơi vào cảnh tù túng mà ngược lại còn nhen nhóm dấu hiệu trỗi dậy, nhà họ Tề buộc phải đề phòng.

Tề Hữu Lâm nhìn Bao Nghiễn và Nhiếp Quan ở hai bên.

"Hai người thấy thế nào?"

Nghe ông ta hỏi, Bao Nghiễn đáp lời.

"Ba đứa Húc Nhi chưa nói đúng trọng tâm, nhà họ Linh và Phù Dung lâu bắt tay với nhau, chiếm đoạt Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu thì cũng chẳng có gì, nhưng điều then chốt là... họ được nhà họ Khương giúp đỡ".

Bao Nghiễn nghiêm nghị nói: "Nhà họ Linh và Phù Dung lâu dù liên minh cũng không thể nào là đối thủ của nhà họ Tề, nay chúng đã ăn trọn Di Nguyên Châu và Ách Nguyên Châu, nhà họ Tề chúng ta mà ra tay thì hai phe đó thua là cái chắc, không đáng lo, nhưng còn nhà họ Khương... Ba thế lực này mà liên thủ thì nhà họ Tề sẽ gặp nguy hiểm".

"Dạo này rất nhiều người thù hận nhà họ Tề chúng ta, chẳng hạn như nhà họ Cảnh và Thiên Hồng Bang ở gần đây...", Tề Hữu Lâm gật đầu đồng ý: "Bao Nghiễn đã nói lên suy nghĩ của ta".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK