Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa cái tên này… rất biết giả bộ thì phải?

Có đồ ăn ngon liền lập tức biến lại về bình thường.

“Tần gia, một quả Thiên Nguyên chỉ đủ để ta khôi phục về cảnh giới Quy Nhất Tam Mạch mà thôi!”

“Vậy là đủ rồi, ta lại chẳng trông cậy ngươi có thể giúp ta giết người!”

Tần Ninh phất tay.

Chín cái đầu của Cửu Anh nhanh chóng khôi phục như ban đầu.

Thân hình lớn trăm trượng, mỗi một ánh mắt lớn bằng một cái bể chứa nước.

Cả người to lớn từ từ đứng thẳng lên.

Sắc mặt năm vị tông chủ của ngũ đại tông môn khẽ biến.

Con súc sinh này chưa chết sao?

Không chỉ như vậy, Cốc Tân Nguyệt cũng không chết!

“Vừa nãy Tần Ninh vứt ra cái gì vậy?”

Thái Ất đạo trưởng kinh ngạc nói: “Là quả Thiên nguyên thì phải?”

Dứt lời, trong lòng vài vị tông chủ đều kinh ngạc.

Quả Thiên Nguyên!

Một quả Thiên Nguyên có thể giúp bọn họ du sơn ngoạn thủy, đứng đầu cảnh giới Quy Nhất, thậm chí là đạt đến cảnh giới Thiên Nhân!

Hai người Phục Văn Ký cùng La Hàng cũng không bình tĩnh nổi nữa.

Hiện tại, phải ra tay!

Thái Ất đạo trưởng phẫn nộ quát: “Tần Ninh, ngươi giết con ta, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Nhưng nếu ngươi giao ra quả Thiên Nguyên, ta có thể tha cho cô gái bên cạnh ngươi”.

Mặc dù cách vài trăm thước, nhưng hai bên vẫn có thể nhìn nhau rõ ràng.

“Lão già”.

Tần Ninh chậm rãi lên tiếng: “Thôi Huyễn, Huyết Nguyệt Anh, cùng Tống Nguyên tự mình ngu xuẩn mới bị cổ thụ Thiên Nguyên hấp thụ sinh mệnh”.

“Ta lười giải thích với các ngươi!”

“Tha cho nữ nhân của ta không chết? Tên chó nhà ngươi lấy đâu ra can đảm để nói như vậy?”

Tần Ninh tiến lên từng bước: “Cổ thụ Thiên Nguyên, ta đã sắp bắt được lại bị các ngươi đến phá hỏng. Kẻ đáng chết chính là các ngươi”.

“Đụng đến nữ nhân của ta, càng là tìm chết”.

“Không để ý đến các ngươi chẳng qua là không muốn biểu lộ Tần Ninh ta quá mức ngang ngược. Dù sao nơi này cũng là Thiên Âm Cung của Âm Vương, nếu không cho các người tiến vào thì ta có vẻ rất vô lý”.

“Nhưng mà bây giờ xem ra, nói đạo lý với các ngươi chỉ tổ lãng phí thời gian”.

“Tần Ninh ta từ trước đến nay lấy đức thu phục người, nhưng mà lần này ta sẽ dùng võ để khiến các ngươi chịu phục”.

Dứt lời, Phục Văn Ký, Thôi Nghiễm, Huyết Nguyệt Phong, La Hàng cùng Thái Ất đạo trưởng đều trở nên mông lung.

Tình huống gì đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK