Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm vị này, hai vị sư nương, ba vị sư huynh đệ, nhà họ Linh vẫn luôn phái người đi tìm hiểu tin tức, xem xem có phải mấy người bọn họ phi thăng đến Cửu Nguyên Vực hay không.

Thế nhưng cho đến bây giờ, vẫn không có tin tức.

Linh Thiên Triết cười khổ nói: “Cửu Nguyên Vực có diện tích rất lớn, là một trong bảy đại vực của Thượng Nguyên Thiên…”

“Bỏ qua Thượng Nguyên Thiên có diện tích lớn nhất, sáu đại vực khác cũng rất rộng lớn, muốn tìm mấy người bọn họ, với năng lực hiện tại của nhà họ Linh, quả thực là quá khó khăn, cũng rất chậm chạp…”

Lý Huyền Đạo lập tức nói: “Vậy thì…”

Thượng Nguyên Thiên!

Một thiên vực lớn!

Trong bảy đại vực.

Có thể nói là Thượng Nguyên Thiên có diện tích vô cùng vô tận, huống chi, trong Trung Tam Thiên còn có chín thiên vực lớn!

Muốn tìm những người này, rất khó khăn.

Diệp Nam Hiên lập tức nói: “Thay vì lo lắng cho bọn họ, chẳng bằng lo lắng cho nhóm chúng ta, hiện tại, chúng ta đang yếu kém đến mức đáng thương…”

Nghe được lời này của Diệp Nam Hiên, Linh Thiên Triết cười khổ trong lòng.

Tên nhóc thối này, thăng cấp nhanh như vậy rồi mà còn không thoả mãn?

Chẳng qua nghĩ lại mới thấy, so với đại ca, hai người bọn họ quả thực là chậm chạp.

Lý Huyền Đạo nhìn về phía Diệp Nam Hiên, cười nói: “Cái tên này, đúng thật là không biết thoả mãn, huynh có biết trong các vị sư huynh đệ, sư tôn thích nhất là người nào không?”

“Dương Thanh Vân!”

Diệp Nam Hiên lập tức nói: “Đương nhiên là ta biết rồi”.

“Sư tôn thích Thanh Vân sư huynh nhất, không chỉ bởi vì huynh ấy là đại sư huynh, mà còn là vì cách hành xử của Thanh Vân sư huynh, huynh ấy biết cách cư xử, còn huynh nhìn lại bản thân mình xem, nhìn lại Ôn Hiến Chi xem…”

Sắc mặt Diệp Nam Hiên trở nên nghiêm túc, hắn ta nghiêm nghị nói: “Đệ cũng đừng đem ta vơ vào một nhóm với Ôn Hiến Chi, tên nhóc kia ngu ngốc như thế, ta còn lâu mới giống!”

Lý Huyền Đạo không nói gì, tên nhóc nhà huynh cũng không hơn hắn ta là bao, vậy mà còn dám khinh bỉ người ta?

“Huynh làm cho sư tôn bớt lo, sư tôn mới có thể quan tâm đến huynh, huynh nhìn Thanh Vân sư huynh mà xem, dù khó dù khổ đến đâu cũng chưa bao giờ oán giận với sư tôn điều gì, nhưng sư tôn lại càng thêm yêu thương huynh ấy”.

Diệp Nam Hiên nghe vậy thì gật gật đầu nói: “Lão Lý, hình như lời đệ nói cũng có chút đạo lý”.

“Đúng không?”

Lý Huyền Đạo lại nói: “Cho nên, huynh phải thay đổi đi”.


“Thay đổi như thế nào, lão Lý?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK