Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Tần huynh!"

Một ngày này, Dương Tam Tuần hiện thân.

"Ta đã sắp xếp xong thân phận đệ tử rồi".

Dương Tam Tuần giờ phút này đã đưa ra hai lệnh bài cho Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương.

Lệnh bài được chế tạo tinh xảo, cầm trong tay cảm giác trơn như ngọc, dưới ánh sáng mặt trời thì nhìn thấy tên của Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương.

Mà bên cạnh tên còn có một dòng chữ nhỏ.

"Đệ tử nòng cốt!"

Thạch Cảm Đương giờ phút này thầm nói: "Ta là Địa Thánh tam phách, đúng là xứng với danh đệ tử nòng cốt, nhưng sư tôn ta mới đến Thánh Nhân tam hồn thôi mà".

Mới!

Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương.

Là do thời gian này hắn huấn luyện quá nhân từ, khiến cho Thạch Cảm Đương ngứa mồm, xem ra phải huấn luyện nặng thêm rồi.

Tựa hồ nhìn ra ý nghĩ trong ánh mắt của Tần Ninh, Thạch Cảm Đương ho khan một cái và nói: "Đương nhiên, sư tôn ta tuy là Thánh Nhân, nhưng chém giết Địa Thánh thì dễ như trở bàn tay!"

Nhìn dáng vẻ oan gia hoan hỉ của sư đồ hai người, Dương Tam Tuần cũng cười nói: "Không chỉ như vậy, lần này ta còn dẫn một người bạn đến cho Tần công tử nữa!"

Bạn?

Ai vậy?

Một bóng người xuất hiện trước cửa cốc.

"Tần sư huynh!"

"Thạch sư huynh!"

Một bóng người xinh đẹp đi ra.

Chính là Tề Thải Nguyệt.

Tề Thải Nguyệt đi lên phía trước, nhìn Tần Ninh với ánh mắt cảm kích.

"Cảm ơn Tần sư huynh giúp ta đột phá đến Địa Thánh nhất phách".

Tề Thải Nguyệt cung kính thi lễ nói.

"Cảm ơn ta làm gì?"

Tần Ninh lại cười nói: "Là chính cô đã tích lũy đầy đủ, chỉ là trong lòng vẫn còn ma chướng mà thôi, loại bỏ ma chướng thì tự nhiên đột phá được".

Thạch Cảm Đương giờ phút này cười khà khà nói: "Tiểu Nguyệt Nguyệt, cô cảm ơn ta đi? Đại Nhật sơn các cô có mỹ vị gì thì cứ mời ta ăn một bữa là được".

Tiểu Nguyệt Nguyệt!

Nghe được cái tên này, sắc mặt Tần Ninh tối đen, vung ra một quyền, Thạch Cảm Đương nào dám chống cự, phi thân rút lui ra phía sau sơn cốc, tạo nên tiếng vang ầm ĩ.

Thạch Cảm Đương hô lớn: "Sư tôn, con làm gì sai..."

Nhưng còn chưa nói xong, Thạch Cảm Đương đột nhiên nghĩ đến.

Cốc Tân Nguyệt! Chẳng lẽ trong lúc sư tôn cùng Cốc Tân Nguyệt tình chàng ý thiếp thì sư tôn gọi nàng là Tiểu Nguyệt Nguyệt?

Hay thật đấy!

Tần Ninh giờ phút này sửa sang lại quần áo, mặc kệ Thạch Cảm Đương.

"Ta mới Thánh Nhân tam hồn mà trở thành đệ tử nòng cốt thì không ổn lắm đâu?"

Dương Tam Tuần lại cười nói: "Tần huynh có thực lực ra sao, ta cũng đã được chứng kiến, làm đệ tử nòng cốt không có gì là không ổn hết".

"Cũng mời Tần huynh tự lựa chọn ngọn núi của mình!"

"Nơi này rất tốt, ta cùng Thạch Đầu ở lại đây cũng được".

Tần Ninh cũng lười chọn.

Hắn cũng sẽ chẳng ở lại Đại Nhật sơn quá lâu, chỉ là mượn tạm cái thân phận này thôi.

"Có vài chuyện vẫn nên thông báo cho Tần huynh biết thì hơn".

Dương Tam Tuần giờ phút này dẫn Tần Ninh đi tới một cái đình trong sơn cốc và ngồi xuống.

"Trước đó ta đã từng nói với Tần huynh rằng, nếu như gia nhập Đại Nhật sơn thì có thể có cơ hội giao lưu với thiên chi kiêu tử của các tông môn khác".


"Mà ba tháng sau chính là lúc gặp mặt thiên chi kiêu tử của các phương".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK