Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Càn Hổ cũng nói: "Đúng vậy, bên trong A Tị Địa Ngục này còn kinh khủng hơn cả Trung Tam Thiên, phân chia cấp bậc rõ ràng, không nói đến đám quỷ tiên, hư vô mờ mịt, không biết tung tích, những quỷ hoàng, quỷ vương kia, mỗi một vị khi còn sống đều là nhân vật lớn, sau khi chết cũng là người không tầm thường, đám quỷ tướng như chúng ta cũng chỉ mạnh hơn quỷ linh quỷ mị quỷ binh một chút thôi...", "Tất cả mọi người đều sống một cuộc sống có hôm nay chưa chắc đã có ngày mai, cho nên ai nấy đều nghĩ đủ cách để làm tăng thực lực lên".

"Nếu như có thể trở thành quỷ vương thì sẽ có khả năng có một chút hy vọng sống".

Hiển nhiên, giống như Mạnh Huân và Càn Hổ nói, tranh đấu ở đây còn hung ác kinh khủng hơn ở Trung Tam Thiên.

Như thế, bốn vị quỷ tướng dẫn hai cha con đi tiếp khoảng chừng mấy vạn dặm mới dừng lại.

Phía trước là một vùng núi, những ngọn núi trụi lủi nối liền với nhau.

Mà ở phía trước dãy núi có một ngọn núi khá nổi bật, trên vách núi khắc một chữ to.

"Ngô!"

Càn Hổ lúc này nói: "Nơi này chính là đại bản doanh của Ngô Huyên, Ngô Huyên kia là một vị quỷ tướng cấp bậc tam biến, đã sắp đạt đến cấp bậc quỷ vương, chắc hẳn hắn ta sẽ cẩn thận chuẩn bị cho người phụ nữ kia".

Lâm Uyên lại nói: "Chuẩn bị cái gì?"

"Chuẩn bị để trở thành vật đại bổ cho mình, trợ giúp mình tăng lên, trở thành quỷ vương!"

Càn Hổ nói bằng vẻ mặt đương nhiên.

Nhiều năm qua, thỉnh thoảng lại có người tiến vào bên trong A Tị Địa Ngục, thế nhưng cơ bản đều chết hết.

Nơi này là thế giới quỷ, không phải thế giới người.

Ở chỗ này, quỷ là chủ nhân, người sống chỉ là thuốc bổ mà thôi.

Lâm Uyên nghe nói như thế thì lập tức gấp gáp.

"Thần nhi, chúng ta mau đi xem một chút đi...", Tần Ninh lại nói: "Chúng ta đã tới quá trễ rồi, nếu như Ngô Huyên kia ra tay với mẹ thì có lẽ mẹ đã chết, nếu như chưa ra tay thì mẹ vẫn còn sống, vậy mẹ còn sống, không cần phải vội vã".

"Chuyện này...", Lâm Uyên còn muốn nói điều gì, đột nhiên phía trước dãy núi có một làn khói đen sì cuồn cuộn lao tới giống như sóng to gió lớn.

Mà ở phía trước màn khói đen sì kia có một bóng người cao lớn ngạo nghễ đứng.

Cũng không phải là cả người đen sì, mà là có mấy khí tức và dáng vẻ của người sống.

Như quỷ linh, quỷ mị, quỷ binh thì phần lớn đều đã có được hình người đại khái, nhưng vẫn còn rất mơ hồ.

Mà đạt tới cấp bậc quỷ tướng, hình thái sẽ rõ ràng hơn, nhưng cả người vẫn đen như mực, nhìn không rõ được khuôn mặt.

Hiển nhiên người có khuôn mặt gần như rõ ràng này đã vượt qua cấp bậc quỷ tướng.

Giờ phút này, bốn người Càn Hổ và Mạnh Huân nhìn thấy bóng

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK