Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Còn có một vị Thanh Vân Kiếm Đế cũng là nhân tài tuyệt thế”.

“Có thể nói rằng ba người này chính là biểu tượng vĩ đại nhất xuyên suốt ba vạn năm qua, trải qua từng thời đại, bọn họ vẫn là cường giả chí tôn”.

“Nhưng điều đáng tiếc là… ba người bọn họ không sinh ra cùng một thời đại, nếu không thì đã có thể xem bọn họ ganh đua cao thấp, so xem thử ai mạnh ai yếu rồi!”

Tiểu vương gia Tề Bác thở dài.

Nhưng ngay sau đó, hắn ta lại phấn chấn tinh thần, vội vàng nói: “Nhưng mà ta nghe được một cái truyền thuyết”.

“Là cái gì vậy?”, Tấn Triết và Nhan Như Họa cũng tò mò.

“Nghe nói Ngự Thiên Thánh Tôn bị Cuồng Võ Thiên Đế chém chết, đoạt lấy cơ duyên, mà Cuồng Võ Thiên Đế lại bị Thanh Vân Kiếm Đế giết chết…”

“Thúi lắm!”

“Thúi lắm!”

Tấn Triết và Nhan Như Họa ngay lập tức chửi thề.

“Lão tổ khai sơn nhà bọn ta chính là nhân vật vô địch, được chưa hả? Cứ chờ xem, một ngày nào đó, lão tổ khai sơn nhất định sẽ quay về!”

Tấn Triết nói chắc như đinh đóng cột.

“Ngươi chắc chắn đến vậy sao?”, Tần Ninh cảm thấy kinh ngạc, hắn nói.

“Tất nhiên rồi!”, Tấn Triết thản nhiên đáp: “Mỗi một thế hệ đệ tử bọn ta sau khi vào Thánh Thú tông đều sẽ bị lão tổ tẩy não…”

“Bây giờ, niềm tin vào việc lão tổ tông nhất định sẽ quay về đã sớm hòa làm một với thánh hồn thánh phách của bọn ta rồi!”

Tần Ninh cảm thấy thật xấu hổ.

Chuyện gì đang xảy ra vậy!

Sau khi nói chuyện với nhau, bốn người đã quen thân hơn trước rất nhiều.

“Tề Bác, ngươi đến Thanh Châu là vì bắt ma tộc, kiếm chút thể diện ở trước mặt phụ vương ngươi sao?”

“Đúng vậy!”

Nghe thấy Tấn Triết hỏi như vậy, Tề Bác đầy vẻ chua xót, hắn ta nói: “Ta vốn nhận được tin tức là ở ranh giới giữa Thanh Châu và Tề Châu có dấu vết hoạt động của ma tộc, cho nên ta mới lập tức dẫn người đến đây”.

“Kết quả là ta điều tra hết một lượt cả khu vực biên giới này nhưng mà chẳng điều tra ra được cái gì cả…”

“Ta nghĩ là nếu đã đi đến khu vực giáp ranh này rồi thì cứ đi vào Thanh Châu xem thử, ai mà ngờ được ở trong địa phận Thanh Châu của các người lại đang chiến đấu kịch liệt như vậy chứ…”

Mặt của Tề Bác đầy vẻ chua xót.

Hắn ta thật sự quá oan uổng.

“Làm tiểu vương gia không thoải mái sao? Có vô số mỹ nữ…”, Tấn Triết nói thầm.

Tiểu vương gia Tề Bác cũng thở dài, hắn ta nói: “Nếu đã sinh ra ở thánh quốc Đại Tề rồi thì làm sao có thể thoải mái cho được?”


“Người trong hoàng thất tranh quyền đoạt lợi thì người trong vương thất cũng sẽ tranh quyền đoạt lợi mà thôi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK