Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai vị đại nhân vật Khương Vân Sinh và Khương Vân Khởi căm tức nhìn Tần Ninh, nhưng có khôi lỗi Kim Tiên là Khương Vân Tùng ở đây, hai người cũng không có biện pháp nào.

Trên bầu trời cao trăm trượng, cuối cùng chiếc xe kéo dài khoảng mười trượng, ánh sáng bắn ra bốn phía kia đã có động tĩnh.

"Không muốn cùng ở dưới một mái hiên với Khương tộc ta, vị Tần Ninh công tử này, không biết Khương tộc ta đã trêu chọc ngươi như thế nào!"

Một giọng nói giống như trên mây truyền ra.

Cửa sổ xe kéo mở ra.

Một bóng người mặc quần áo trắng bước xuống, đứng ở trước xe kéo.

Người này có dáng người thon dài, môi đỏ răng trắng, vô hình mang đến cho người ta một loại cảm giác vô cùng áp lực.

Mà khi hắn ta đứng trước xe liễn, quanh người có từng thần vận, cứ như trời sinh đã vây quanh cơ thể hắn ta vậy.

Quan trọng nhất chính là người này nhìn cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, cực kì trẻ trung.

Nhưng xung quanh thần vận kia còn có ánh sáng vàng nhàn nhạt, để người ta biết.

Người trẻ tuổi này là một vị bá chủ Kim Tiên thứ thiệt.

Tần Ninh cười một tiếng, nhìn người trẻ tuổi này, nói: "Người của Khương tộc đều cực kỳ vô sỉ, năm xưa trong tộc xảy ra nội loạn, chỉ một một điểm này đã có thể nhìn ra người của Khương tộc chẳng ra trò trống gì, ở chung một chỗ với người như các ngươi, ta cảm thấy chán ghét, chỉ đơn giản như vậy”.

Khi Tần Ninh vừa nói xong, bốn phía liền vang lên những tiếng xôn xao.

Chán ghét! Tần Ninh này đúng là gan to bằng trời! Đây hoàn toàn là không coi Khương tộc ra gì, mới có thể ăn nói không biết kiêng kỵ như thế, muốn nói cái gì thì nói cái đó.

Giờ phút này, đám người của Khương tộc vô cùng giận dữ.

Người trẻ tuổi kia cười nói: "Nếu đã như vậy, Khương Thiên Thần ta sẽ tới xem một chút, rốt cuộc ngươi có bản lĩnh gì!"

Khương Thiên Thần vừa dứt lời liền điểm ngón tay một cái, ánh sáng ngưng tụ, thả ra sát khí tàn bạo vô tận.

Chẳng qua là khi Khương Thiên Thần đang ra tay, khôi lỗi kia đã đứng ở trước người Tần Ninh.

Ánh sáng màu vàng mạnh mẽ bộc phát ra từ trong cơ thể khôi lỗi.

Trong chớp mắt.

Hai luồng ánh sáng va chạm vào một chỗ.

Ầm ầm... bên ngoài Thiên Hỏa Tông, trời đất chấn động.

Khí thế mạnh mẽ vô tận khiến cả sơn môn chấn động, không ngừng run rẩy.

Từng vị võ giả cảnh giới Thiên Tiên, Địa Tiên, Linh Tiên rối rít lùi về sau, thậm chí miệng mũi còn phun ra máu, sắc mặt trắng bệch.

Dưới áp lực kinh khủng này, cho dù ai cũng không có cách nào chống lại.

Khương Thiên Thần ra tay một cái, ánh mắt nhìn khôi lỗi kim giáp kia mang theo mấy phần nghi ngờ.

Khôi lỗi Kim Tiên này mạnh như vậy đại, theo lý mà nói, tuyệt đối không phải người có thực lực như Tần Ninh có thể nắm trong tay.

Nhưng bây giờ, thi khôi Kim Tiên lại luôn che chở Tần Ninh.

Tần Ninh đứng ở trước sơn môn, nhìn Khương Thiên Thần, cười tủm tỉm nói: "Một vị Kim Tiên như ngươi, sợ là không thể khắc chế được ông ta!"

"Vậy nếu thêm một người nữa thì sao!"

Một tiếng hừ lạnh đột nhiên vang lên.

Bên trong xe liễn lập tức có một luồng ánh sáng thuần khiết bay lên trời.

Tất cả mọi người đều thấy một người phụ nữ bay lên trời, chân đạp hư không, bóng người rơi xuống đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK