Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chỉ là phía sau Tần Ninh đột nhiên xuất hiện một Băng Hoàng.

Cơ thể cao trăm trượng, mặc vũ y băng lam, ánh mắt lóe sáng… Mang đến cho người ta một loại khí tức rất khủng bố.

Hoàng Nhất Lôi đột nhiên nhớ tới.

Trước đó, Tần Ninh đã từng bộc phát khí tức như thế rồi.

Ông ta vốn cho rằng là Tần Ninh dựa vào thần binh.

Nhưng bây giờ xem ra, căn bản không phải.

Đây là cái gì?

Ánh mắt Hoàng Nhất Lôi chấn động.

Hồn lực! Tần Ninh chỉ là Thiên nhân, tại sao lại có được hồn lực?

Tần Ninh nhìn về phía Hoàng Nhất Lôi, cười nói: “Nếu chém cơ thể, ngươi không chém được ta, mà nếu so linh thức, ngươi càng không thể so với ta!”

Vừa nói xong câu đó, cơ thể cao trăm trượng kia bất ngờ mở to miệng ra nuốt vào một ngụm.

"A...", đột nhiên sắc mặt Lôi Vương trắng nhợt, cả người lùi lại.

Ông ta có thể cảm giác được thể linh thức mà mình hội tụ, tiến vào trong đầu Tần Ninh để chém giết linh thức của Tần Ninh.

Nhưng Tần Ninh lại chém ngược lại linh thức của ông ta! Giờ phút này, sắc mặt Lôi Vương trắng nhợt, nhìn cũng không tốt đẹp gì.

Ánh mắt của Tần Ninh vẫn rất tỉnh táo, nhìn về phía Lôi Vương.

"Không thể chém linh thức của ta được đâu, đừng nói ngươi không được, cho dù là Trấn Thiên Vương cũng không được!"

Tần Ninh lạnh nhạt nói: "Ngoan ngoãn một chút sẽ tốt hơn là liều lĩnh so linh thức với ta đấy".

Lúc này sắc mặt của Lôi Vương đang rất âm trầm.

Bị Tần Ninh khinh thường! Bị một tên mới chỉ là nhất bộ Thiên Nhân khinh thường.

Tần Ninh hừ một tiếng.

Giờ phút này, Xích Dương Long Luân bộc phát ra lực áp bách cực mạnh.

Lôi Vương ánh mắt hung hoành.

"Ách Lôi Nan Thể!"

Lôi Vương quát khẽ một tiếng, sấm sét màu đen xuất hiện xung quanh cơ thể, thậm chí hư không còn vì vậy mà vỡ vụn.

"Nhận lấy cái chết đi!"

Ông ta tung ra một quyền, một khí tức khiếp người tràn ngập ra trong Tru Ma cốc.

Ầm... Mặt đất chấn động, chỉ trong nháy mắt, không ít người trong cốc đã bị đánh chết.

Một quyền kia, trực tiếp đánh về hướng Tần Ninh.

Cửu long tụ tập trước người Tần Ninh.

Thế nhưng trong nháy mắt chạm đến quyền sấm sét, cửu long sụp đổ, phát ra tiếng kêu.

Cả người Tần Ninh lùi lại, đâm vào trong vách núi phía sau uỳnh một tiếng, khiến cả ngọn núi cao chấn động rung lắc, từng tảng đá vụn rơi xuống.

Sắc mặt Lôi Vương lạnh lẽo.

Vương giả không thể hiện! Thật sự cho rằng là con mèo bệnh ư?

Giờ phút này, Tần Ninh đã đi ra khỏi hố đá, khóe môi nhuốm máu tươi.

"Lúc này mới giống như một Vương giả chứ!"

Vừa dứt lời, Tần Ninh nhìn về phía Lôi Vương, lau đi máu tươi ở khóe miệng, nói: "Lôi Vương, nói cho ta biết Thiên Đế Các ở nơi nào, ta sẽ tha mạng cho ngươi, như thế nào?"

"Khoản giao dịch này rất có lời".

"Ngươi muốn chết!"

Lôi Vương đã thật sự bị chọc giận.

Tần Ninh quá ngông cuồng.

Lúc này nụ cười trong mắt Tần Ninh đã biến mất.

"Hôm nay nói giết ngươi thì sẽ giết ngươi, cho dù Đế Lâm Thiên đích thân tới, ta cũng muốn giết ngươi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK