Vương Tiêu Đông cười nói: “Chỉ là một tỳ nữ thôi, nhà họ Vương ta đầu hàng, Vương Tiêu Đông ta đồng ý đưa con gái cho Tần công tử làm...”, uỳnh... Vương Tiêu Đông còn chưa nói xong, Tần Ninh đã trực tiếp ra tay.
Vương Tiêu Đông Hóa Thánh tầng chín chỉ như một con thú bông ở trong tay Tần Ninh.
“Chỉ là một tỳ nữ sao?”
Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Có lẽ là vậy, có điều nàng ta chết rồi, ta rất phẫn nộ!”
Răng rắc một tiếng, lúc này khí tức trong cơ thể Vương Tiêu Đông dần dần không còn sót lại chút gì.
Từng luồng lực lượng tán loạn.
Cơ thể Vương Tiêu Đông hóa thành từng màn mưa máu, biến mất không thấy gì nữa.
Giờ phút này sắc mặt Vương Đại Hải ngây ngốc.
“Muốn quy hàng cũng được, nhưng con của ngươi phải chết, ngươi cũng phải chết!”
Tần Ninh hờ hững nói: “Ngươi có đồng ý không?
Vương Đại Hải!”
“Trả mạng lại cho con ta!”
Hai mắt Vương Đại Hải tràn ngập lửa giận.
Khí tức bá đạo phóng thích ra.
Ông ta đã hoàn toàn phẫn nộ! Không thể không phẫn nộ được.
Vương Tiêu Đông là con trai duy nhất của ông ta, là tâm huyết của cả đời ông ta, thế nhưng Tần Ninh nói phá hủy liền phá hủy! Ông ta không thể chấp nhận được chuyện này.
Giờ phút này, sắc mặt Tần Ninh lạnh lẽo hừ một tiếng, trực tiếp sải bước tung ra một quyền.
Ầm... Một tiếng nổ tung nặng nề vang lên.
Lúc này hai người cùng nhau tung ra một quyền đối nhau.
Cả người Vương Đại Hải lùi lại.
Sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
“Làm sai chuyện thì sẽ phải trả giá đắt, gánh chịu sai lầm!”
“Sai lầm của ngươi, chính là giết người của ta”.
Vương Đại Hải gầm thét lên: “Thành Thanh Ma này chính là thế giới người ăn người, giết người của ngươi ư?
Người của ngươi đáng tiền sao?”
Tần Ninh lại lạnh lùng nói: “Người ăn người?
Không đụng vào ta, ta sẽ không để ý, cũng lười để ý, nhưng nếu đã đụng đến ta thì sẽ phải chết!”
Hắn tung ra một quyền.
Ầm ầm... Toàn bộ Vương phủ lập tức tràn ngập tiếng thét chói tai.
Từng bóng người thi nhau chạy đi, không dám ở lại đây thêm nữa.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh lạnh lùng.
Trong lòng Vương Đại Hải vô cùng hoảng sợ.
Mãi đến khi đánh nhau với Tần Ninh, ông ta mới có thể cảm giác được chỗ đáng sợ của Tần Ninh.
Đó là một sức mạnh áp chế.
Khó trách Lệ Thanh Phong lại chết trong tay Tần Ninh.
Khoảng cách xa như vậy, ông ta căn bản không phải đối thủ của Tần Ninh.
Căn bản không phải.
“Bá Vương Hỗn Quyền!”
Tung ra một quyền, từng luồng sức mạnh bộc phát ra.
Trong ánh mắt của Tần Ninh có vẻ lạnh lẽo.
“Cùng Long Quyền!”
Long quyền bộc phát, thánh lực hội tụ, hồn rồng bám vào, tiếng gào thét chấn động cả Vương phủ.
Ầm... từng tiếng ầm ầm vang lên.
Giờ phút này, sắc mặt Vương Đại Hải trắng nhợt, cả người lùi lại, phun ra một ngụm máu tươi.
“Ác Long Quyền!”
Quyền lại ra một lần nữa, sức mạnh bùng nổ.
Ầm... Tiếng vang trầm thấp truyền ra.
Giờ phút này sắc mặt Tần Ninh vô cùng lạnh lùng.
Rõ ràng Vương Đại Hải đã không chịu nổi nữa.
Thế nhưng ông ta vẫn còn đang chèo chống.