Giang Tĩnh cung kính nói: "Chuyến đi này của nhà họ Võ rất kỳ quái, trong một tháng này tiên sinh đã từng gặp phải phiền toái gì chưa?"
Tần Ninh thản nhiên: "Có gặp phiền phức rồi, nhưng mà đã giải quyết".
"Lần này, bốn gia tộc lớn là nhà họ Võ, nhà họ Phụng, nhà họ Thần, nhà họ Đường liên hợp lại, có thể sẽ gây ra chiến sự trong Đại Võ Tài, lật đổ Võ Môn".
Tần Ninh lạnh nhạt nói.
Chỉ nghe được một tiếng bịch đột nhiên vang lên, Giang Tĩnh lảo đảo một cái, ngã xuống đất.
Tần Ninh dừng bước chân lại.
Giang Tĩnh vội vàng đứng dậy.
Lấy cảnh giới Thánh Tôn của ông ta, khả năng bình tĩnh sao có thể yếu được?
Thế nhưng khi nghe được mấy câu ngắn gọn của Tần Ninh lại khiến ba hồn bảy phách của ông ta gần như bay mất hai hồn sáu phách, suýt nữa thì kêu lên.
"Tiên sinh thứ tội!"
Giang Tĩnh chắp tay nói.
Mấy người đi vào trong đình viện.
Tần Ninh đi vào trong vườn hoa của biệt viện, ngồi dưới đình nghỉ mát, trầm mặc không nói gì.
Giang Tĩnh thăm dò: "Cuồng Đế đại nhân, thật sao?"
"Chắc là thật, tộc Mị Ma cũng ở trong đó, việc này không đơn giản như vậy".
Giang Tĩnh nghe vậy liền thở dài.
"Lúc trước, Giang Bình Vân bỏ mình, nhà họ Giang vẫn luôn điều tra, Võ Môn cũng luôn điều tra, tra tới tra lui, cuối cùng Giang Vũ lão tổ nhận được tin tức từ chỗ Tuyết Phi Yến đường chủ, thế mà cái chết của Giang Bình Vân lại có liên quan đến Võ Côn..."
"Việc này rất nghiêm trọng, tin tức đã bị đè xuống, ngay cả đứa bé Giang Hồng Nhạc kia cũng không biết việc này..."
"Bởi vì không có chứng cứ chính xác cho nên chuyện này cũng coi như không giải quyết được gì".
Giang Tĩnh hiểu, chuyện gì mà Cuồng Đế đại nhân đã xác định thì gần như chính là thật.
Nếu nói như thế, thiên tài ưu tú nhất của nhà họ Giang - Giang Bình Vân thật sự bị tộc trưởng Võ Côn giết chết!
Giang Tĩnh thở dài: "Vì sao chứ... Sáu gia tộc lớn khó khăn lắm mới được hòa bình... Những năm gần đây trong thánh vực Đại Võ, võ đạo hưng thịnh, cường giả tuân theo lời răn dạy của Võ Môn, mọi người vui vẻ hòa thuận, tuy có vài chuyện không thoải mái nhưng cũng không phải là không thể giải quyết, chuyện này... Vì sao lại như thế chứ!"
Sắc mặt của Giang Tĩnh cũng không dễ nhìn.
Hai người Phong Vô Tình, Ôn Hiến Chi cũng không nói gì.
"Mặc kệ vì cái gì, nếu đã dám gây ra chiến sự, chém giết thảm khốc, tóm lại vẫn là vì chính mình", Ôn Hiến Chi mở miệng nói: "Chỉ sợ mấy gia tộc lớn như nhà họ Võ không cam tâm làm kẻ dưới".