"Vào xem là biết thôi".
Triệu Đông Thiên dẫn đầu đoàn người đi vào bên trong sơn cốc.
Luồng khí tức khủng bố đập vào mặt bọn họ, trong sơn cốc chợt xuất hiện một luồng khí huyết bay tới chỗ bọn họ.
Thế nhưng, khí huyết ở nơi đây khác với nơi Huyết Lặc Ma kia tu luyện, nó có khí tức cực kỳ cuồng bạo, chỉ mới hít vào một chút đã khiến cho người ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng của bản thân như bị thiêu đốt.
"Đây là khí huyết chưa được luyện hóa, nên nó trộn lẫn với nhiều lực lượng khác nhau, không được hít vào".
Nghe vậy, cả đám nhanh chóng nín thở.
Ấy thế, khí huyết này lại lũ lượt tiến vào cơ thể bọn họ, cho dù có muốn ngăn cản thì cũng không làm được.
"Tần phụ, đây...", Tần Ninh nói thêm: "Chịu đựng chút đi, khi vào sâu bên trong quan sát kĩ rồi hẵn nói tiếp".
"Vâng...", Tần Ninh bước từng bước về phía trước, hướng tới bụng sơn cốc, hắn thấy trên mặt đất có một Huyết Trì, máu tươi đang cuồn cuộn trong đó, tựa như dòng dung nham đang nóng chảy vậy, phóng ra vô vàn luồng khí tức tanh tưởi dày đặc, đủ khiến người ta phải buồn nôn.
"Các ngươi ra ngoài trước đi!"
Tần Ninh chau mày lại, nói: "Cẩn thận một chút".
Vài người lần lượt rời khỏi đó, chỉ còn lại Lý Nhàn Ngư và Triệu Đông Thiên chia ra đứng hai bên trái phải của Tần Ninh.
Lúc này, vẻ mặt Tần Ninh rất nghiêm nghị, hắn nói: "Ở im trong này, đừng động đậy, khí huyết kia có vẻ như bị Huyết Lặc Ma ngưng tụ lại, chuẩn bị luyện hóa thành khí huyết tinh khiết, nhưng Huyết Lặc Ma lại bị đánh bại, nên chỗ này không có ai để ý tới, khí huyết ấy mới có thể tập trung lại một chỗ sinh ra linh tính, khuếch tán ra ngoài, gây ảnh hưởng tới những người đến đây khiến bọn họ phát điên".
"Vậy bây giờ phải làm sao?"
"Luyện hóa chúng thôi".
Tần Ninh nói tiếp: "Các ngươi đứng ở đây, đừng chạy lung tung".
Vừa dứt lời, Tần Ninh không nói thêm gì nữa, hai tay hắn nắm chặt, trong lòng bàn tay có vài giọt máu tươi.
Xung quanh bàn tay Tần Ninh ngưng tụ từng đường trận văn, những giọt máu kia lấp đầy lòng bàn tay hắn, dung hợp vào bên trong trận văn.
Bịch... Tần Ninh chợt đập bàn tay xuống đất, từng đường trận văn ngay lập tức chiếu rọi bên trong mặt đất, rồi biến mất tăm.
Ngay sau đó, xung quanh Huyết Trì bỗng dâng trào từng cột máu cao đến cả trăm trượng, to hơn cả người, khí huyết quay cuồng quanh đó.
Cột máu chợt phóng ra xiềng xích, rồi ùn ùn kéo vào trong Huyết Trì, âm thanh ùng ục vang lên.
Cái xiềng xích kia dường như đang nuốt tươi máu trong hồ.
Ngay sau đó, máu tươi trong lòng Huyết Trì liên tục chảy vào từng cột máu xung quanh, một nén nhang trôi qua, thêm một canh giờ, rồi lại ba canh giờ,... thời gian dần dần trôi qua, khoảng đâu đó một buổi, máu trong Huyết Trì mới bị hút khô.
Cột máu quanh nó giờ đỏ sẫm như máu thậm chí còn xen lẫn chút màu tím, dường như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Tần Ninh bấm hai tay niệm thần chú, rồi quát lên.
"Phong!"
Vừa dứt lời, sát khí ngưng tụ lại.