Thế nhưng lúc này, hắn ta cũng không thể nào phản kháng.
Hoa Vân Thịnh là dòng chính nhà họ Hoa, là thiên chi kiêu tử mà nhà họ Hoa bồi dưỡng, tại sao có thể chết ở đây, chết ở trong tay hạng người không có chút tiếng tăm nào như thế này?
Hắn ta không cam lòng! Nhưng không còn cách nào khác! Chiến Chi Hiên và đám người Chiến Thần lâu thấy một màn như vậy thì sắc mặt thay đổi.
Nói thật, cho dù biết Hoa Vân Thịnh và Huyết Lặc Ma của Ma tộc Huyết Nhãn liên hợp với nhau, hãm hại bọn họ, cho dù khi bắt được Hoa Vân Thịnh, bọn họ rất muốn giết chết hắn ta, nhưng trong lòng bọn họ vẫn có chút kiêng dè.
Dù sao cũng là dòng chính nhà họ Hoa, nếu như chỉ là đệ tử chi thứ thì cũng thôi đi.
Thế nhưng Tần Ninh lại dứt khoát, quyết đoán như thế, quả thực là vượt qua suy nghĩ của bọn họ.
“Đi về phía trước nhìn xem!”
Lúc này, Tần Ninh thu trường kiếm về, rồi thở ra một hơi.
Làm người ấy mà! Tóm lại là muốn để cho tâm trí của mình thông suốt, nếu như người bên ngoài làm cho mình thấy không thoải mái, mà mình còn nhẫn nhịn thì quả thực không phù hợp với phong cách của Tần Ninh.
Mấy trăm người nhà họ Triệu, Phong Nguyệt Tông và Chiến Thần lâu cùng nhau hành động, tiếp tục đi sâu vào bên trong.
Mà võ giả Huyết Vụ cung, Linh Tiêu Sơn, Bát Phương Thần Giáo, Thiên Vũ tông và nhà họ Vũ đã vào trong đó một lúc lâu.
Chẳng qua là cho đến bây giờ, vẫn chưa có động tĩnh gì.
Mọi người đi xuyên ra những cung điện, lầu các, đồng thời xem xét kỹ càng, nhưng không phát hiện ra cái gì, chỉ có thể tiếp tục vào sâu hơn.
Từ phía trước cho đến phía sau của nơi này đều là một mảnh hoang vắng, núi non kéo dài vào sâu bên trong, liếc mắt nhìn qua, giống như là liên miên vô tận.
Sau khi tới gần dãy núi, mọi người cũng phát hiện ra, những cung điện, lầu các được dựng lên ở nơi đây, không hề giống với bất kỳ phong cách nào của Trung Tam Thiên, tựa như là nơi đây là do Ma tộc Huyết Nhãn xây dựng nên.
Chẳng qua lúc này đã biến thành vườn không nhà trống, không có người ở.
“Đây hẳn là nơi mà Ma tộc Huyết Nhãn ở lại”.
Sau khi nhóm thuộc hạ tra xét một vòng, Chiến Chi Hiên mở miệng nói: “Ma tộc đều đã chạy, không biết là đi nơi nào, ngược lại nơi này tạm thời an toàn”.
“Đi ra phía sau nhìn xem”.
“Được…”, mọi người tiếp tục xâm nhập vào trong.
Đi qua nơi này, núi non phía sau tựa như rừng rậm nguyên thuỷ, không có dấu vết của con người tồn tại.
Chẳng qua, nhóm võ giả của các thế lực và nhóm tán tu đi trước hẳn là đã đi qua nơi này, trên mặt đất còn lưu lại một chút dấu chân.
“Nơi này cực kỳ rộng lớn, mọi người chia nhau ra, chậm rãi tìm kiếm”.
Lúc này, Chiến Chi Hiên nói: “Không biết ý Tần công tử thế nào?”
“Cũng được”.