Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Vào giờ phút này, ánh mắt Tề Hồn mang theo mấy phần lãnh đạm, nhìn bốn phía.

"Các vị!"

Tề Hồn mở miệng nói: "Ta vừa nhận được tin tức, Tề Khánh vương gia không hiểu sao lại tập hợp một nhóm Thiên Thánh đi tấn công Hồn Vương quận chúng ta".

"Ta không biết Tề Khánh lấy thánh chỉ tử đâu mà lại dám tự mình điều động cao thủ của bảy quận phụ thuộc xông tới Hồn Vương quận chúng ta".

"Cho nên lần này hy vọng mọi người phái Vệ Vương quận ra, kết quả mọi chuyện ra sao, một mình Tề Hồn ta gánh chịu".

Đám người phía dưới im lặng không nói.

Nhưng khí tức phát ra bên ngoài lại vô cùng mạnh mẽ.

Vô số bóng người đã dần dần tản đi.

Tề Hồn giờ phút này nhìn hai bên xung quanh, nói: "Chuẩn bị xong tấu chương chưa?"

"Khởi bẩm vương gia, đã chuẩn bị xong rồi ạ".

Một người trong đó khom người nói: "Giết Tề Khánh, sau đó trình cho Thánh Chủ".

"Được!"

Tề Hồn giờ phút này cười khẩy: "Tề Khánh vương gia, thân là một trong thập vương mà dám tự tiện động binh, tiến đánh vương gia quận lân cận, ý đồ mưu phản, tội danh này đúng là vừa khéo".

"Những người biết chuyện đêm qua, trừ vài vị thế tử cùng thập hoàng tử, toàn bộ giết!"

"Không có chứng cứ, Tề Khánh lần này chết trong Hồn Vương quận chúng ta, lại thêm thất hoàng tử âm thầm điều khiển, để ta xem có ai có thể ra mặt chứng minh cho ông ta".

"Trung lập? Sao mà nực cười?"

Tề Hồn khinh bỉ nói: "Khi các hoàng tử không muốn để ngươi trung lập, ngươi cũng không thể nào trung lập nổi!"

"Chuyện cho tới bây giờ, cho dù là đã chết thì cũng không ai dám thay ngươi nói chuyện đâu. Tề Khánh... sao ngươi lại không hiểu điểm này nhỉ..."

Vào giờ phút này, Hồn Vương phủ cũng bắt đầu bận rộn hẳn lên.

...

Mặt trời chói chang, Hồn Vương phủ vốn đang bình lặng, bỗng nhiên ở trên không xuất hiện vô số tiếng chim ưng kêu gào. Khí tức khủng bố như muốn cuốn sạch từng làn gió đã bao phủ toàn bộ vương phủ.

Tất cả mọi người đều cảm giác được khí tức kinh khủng này.

Vào giờ phút này, Tề Hồn đi ra khỏi dinh thự trong vương phủ, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Có hơn ngàn người đang đứng ở trên đó.

Tuyệt đại đa số chính là là cảnh giới Địa Thánh, mà trăm người phía trước đều không ngoại lệ là cao nhân Thiên Thánh.

Thấp nhất là Thiên Thánh nhất phẩm, cao nhất, chính là Tề Khánh vương gia đứng đầu - Thiên Thánh bát phẩm.

Vào giờ phút này, Tề Khánh đi đầu, cầm trong tay một thanh Thanh Long Yển Nguyệt Đao, nhìn xuống phía dưới, phẫn nộ quát: "Tề Hồn, đồ khốn kiếp nhà ngươi, mau cút ra đây cho ta!”

Tiếng rít gào vang vọng khắp Hồn Vương quận.

Giờ khắc này, Tề Hồn bay lên bầu trời, nhìn về phía trước.

"Tề Khánh huynh có chuyện gì vậy? Huynh đang làm gì thé này?"

Tề Hồn giờ phút này kinh ngạc nói.

"Vô sỉ!"

Tề Khánh giờ phút này lạnh lẽo nói: "Ngươi làm nhục con gái và con trai của ta, bây giờ việc gì phải giả mù sa mưa?"

"Giao bốn người Tề Ngọc Phong, Tề Phương Vũ, Tề Hồi Minh và Tề Diệp ra đây, bản vương muốn giết bọn chúng, báo thù cho con gái!"

Tề Khánh lúc này đã ở trong trạng thái vô cùng phẫn nộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK