"Họ cũng tới núi Thần Nguyên à?"
"Nhìn ngươi nhà quê chưa kìa, ta nghe nói nhà họ Chu và nhà họ Nguyên sai người vào núi Thần Nguyên thám thính từ mấy ngày trước rồi, hơn nữa nghe nói người của Thiên Lôi Cốc cũng tới đấy!"
"Mấy thế lực cấp bậc Thiên Vương này toàn là chó cả, mũi thính hết sức, vừa hay tin dải ngân hà rơi xuống là hối hả chạy tới mà không cần biết nó có phải thứ tốt lành hay nguy hiểm gì không, cứ như sợ bị người khác chiếm mất chỗ vậy!"
"Ai bảo người ta mạnh chứ!"
Xung quanh ai cũng bàn tán sôi nổi.
Dù gì Cửu Tinh Lâu cũng là một trong bảy thế lực lớn cấp bậc Thiên Vương, mọi động thái của họ đều được người khác chú ý cả.
Tuy nhiều người cũng từng nghe kể về chuyện xảy ra ở Cửu Nguyên Vực, biết Cửu Nguyên Đan Đế đã chuyển thế trở về.
Nhưng chẳng mấy ai tận mắt chứng kiến.
Sau khi vào thành, lọt vào mắt họ là con phố rộng thênh thang, người đông như nêm, ai nhìn thấy người của Cửu Tinh Lâu đều tức tốc tránh đường.
Tô Khuynh Nguyệt khoác tay Thời Thanh Trúc, hai người trò chuyện với nhau trông rất thân mật.
Thời Thanh Trúc tu luyện trong Cửu Tinh Lâu đã hơn tám trăm năm nên cũng gần gũi với Tô Uyển Nguyệt và Tô Khuynh Nguyệt.
"Tới nơi rồi!"
Lúc này mọi người đã đi tới một tửu lâu.
Một vài người đang đứng trước cửa tửu lâu, hiển nhiên cũng là hộ vệ của Cửu Tinh Lâu.
Tô Khuynh Nguyệt cười nói: "Tửu lâu này cũng là sản nghiệp của Cửu Tinh Lâu bọn ta, các ngươi muốn nghỉ ngơi ở đâu cũng được, thích gì chọn nấy!"
Nàng ấy nói xong thì kéo tay Thời Thanh Trúc qua, bảo: "Ngươi đi với ta đi. Lâu rồi không gặp, ta nhớ ngươi lắm!"
Lâu rồi không gặp?
Mới bao lâu trôi qua chứ?
Còn chưa tới một tháng nữa mà!
Tô Khuynh Nguyệt nhìn về phía Tần Ninh, cười hỏi: "Ta mượn Thanh Trúc một lát, ngươi không có ý kiến gì chứ?"
Tần Ninh gật đầu.
Tô Khuynh Nguyệt bèn kéo Thời Thanh Trúc lên tầng trên.