Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc hai người nói chuyện, Liễu Chỉ Như kia dường như nhìn thấy người quen, đôi mắt đẹp liếc sang một người đàn ông áo đen ở bên cạnh, cười nói: "Vân Triết, ngươi là bảo bối của Thánh Nguyên Thần Phủ, các tiên trưởng bên trong Thánh Nguyên Thần Phủ cũng nỡ để ngươi xuống sao?"

Sắc mặt người đàn ông áo đen vô cùng lạnh lẽo, không nói một lời.

Liễu Chỉ Như nhìn thanh niên áo tím ở bên cạnh người đàn ông áo đen, cười nói: "Diệp Hoa, cả ngày Vân Triết đều âm trầm như vậy, sao ngươi lại tình nguyện đi cùng với hắn ta vậy?"

Thanh niên tên là Diệp Hoa lễ phép nói: "Hắn ta vẫn luôn như thế, ta đã quen rồi".

Lúc này mọi người cũng đã nhìn ra manh mối.

Chín mươi chín bóng người kia chính là các Tiên Nhân ngưng tụ ra.

Trong đó có sáu người là nổi bật nhất.

Thanh niên tên là Lư Tử An cùng người đàn ông trông có vẻ rất hiền hòa bên cạnh.

Còn có Liễu Chỉ Như nói nhiều cùng một người đàn ông bên cạnh.

Còn hai người Vân Triết và Diệp Hoa.

Hơn nữa trong khi mấy người nói chuyện, mọi người cũng đã nghe ra một chút tin tức.

Thanh Huyền Động Thiên! Thánh Nguyên Thần Phủ! Hoa Cái Thánh Địa! Dường như đây là ba thế lực cực kì khó lường bên trong Thượng Tam Thiên.

Chỉ là lúc mọi người ở đây đang nhìn chín mươi chín bóng người khiến người ta chú ý kia, ba người trong đó lại đột nhiên bộc phát ra khí tức uy nghiêm mạnh mẽ để áp chế tất cả mọi người.

Ban đầu ba người kia có vẻ còn chưa tỉnh táo, mà bây giờ lại như sư tử hổ dữ ngủ say thức tỉnh, bộc phát ra sức mạnh không có gì sánh kịp.

Ba người này mới thật sự là cường giả!

"Ha ha ha ha...", một tiếng cười ha ha vang lên từ trong miệng một người trong đó.

Người kia mặc một bộ trường bào màu xám, bên trên trường bào khắc hoa văn màu xanh nhàn nhạt, giống như là hoa văn trời đất đặc biệt, khiến người ta nhìn lại liền cảm thấy hoa mắt mê man.

Mà khi tiếng cười ha ha đó vang lên, một lực lượng kinh khủng như xuyên qua vách ngăn vô hình ngoài vạn dặm, trực tiếp khiến đám võ giả dưới Biến Cảnh chấn động, không ngừng phun ra máu tươi.

Người ta chỉ mới cười to, đám võ giả dưới Biến Cảnh bọn họ đã không thể chịu đựng nổi loại sóng âm kia rồi.

Đây rốt cuộc là mạnh đến mức độ nào rồi?

Sắc mặt đám người xung quanh hoàn toàn trắng bệch.

Đây chính là Tiên Nhân sao?

Hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc!

"Thôi Tấn Hoa, ngươi muốn chết sao?"

Một tiếng hừ lạnh lúc này vang lên.

Bên cạnh người đàn ông áo bào xám là một người đàn ông trung niên mập lùn, trên người người đàn ông trung niên này không hề có vẻ cao cao tại thượng của Tiên Nhân, thế nhưng có thể nói chuyện với người đàn ông áo bào xám kia, đương nhiên cũng là một nhân vật lớn.

"Vân Tùng lão, vừa rồi ta mơ mơ màng màng, cảm thấy có thể sẽ chết, nghĩ mọi người đều bị lừa rồi, bây giờ phát hiện ra vị Diệp tiên sinh kia không nói sai, không phải là không kiềm chế được sự hưng phấn sao?"


Người đàn ông áo bào xám tên là Thôi Tấn Hoa vẫn cười ha ha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK