Tần Ninh cười nói: “Chỉ có điều không dễ dàng như vậy thôi... từ sau khi cha ta trở thành Vô Thượng Thần Đế, khai sáng Cửu Thiên Vân Minh, trở thành chủ nhân đầu tiên của Thương Mang Vân Giới, ta rất ít khi gặp bọn họ... bọn họ không màng tới thế sự, sống ung dung tự tại, dẫu Thương Mang Vân Giới có tai ương ập đến hay không thì bọn họ vẫn không xuất hiện!”
Khương Thái Vi rất hiếu kỳ hỏi: “Vậy bọn họ không nhớ đến con cháu của mình sao?”
Nghe câu ấy, Tần Ninh cười to nói: “Còn lâu á, hơn nữa bọn em trai em gái của ta đều sợ bà nội từ bé, bà nội không có mặt là bọn nó nghênh ngang lắm”.
“Cha ta là từ phụ, còn mẹ ta là nghiêm mẫu, còn những mẫu thân khác thì... tính cách không giống nhau, nên tính cách của mấy đứa em cũng không giống nhau, có chút... lệch lạc!”
Lệch lạc?
Hình dung kiểu gì thế?
Tần Ninh nói: “Năm ấy, thuở cha ta chưa là Thần Đế, ông đã lưu lạc khắp thế giới thượng cổ, anh chị em chúng ta đều đã trải qua kha khá đau khổ, tiếp xúc với phụ thận thì ít mà xa cách thì nhiều”.
“Lấy ta làm ví dụ đi... ta chịu ảnh hưởng từ sư phụ lớn nhất, từ thuở thơ ấu đến tuổi thiếu niên rồi khi sắp tới thời kỳ trưởng thành, khoảng thời gian ta ở chung với phụ thân không bằng một phần mười thời gian ta ở với sư phụ”.
“Còn những đứa em khác cũng không khác nhau lắm, ở chung với mẫu thân nhiều hơn chút, còn cùng cha ta ở chung lại ít chút”.
“Cũng như vậy, nên mỗi lần phụ thân gặp chúng ta đều luôn chiều theo chúng ta”.
“Nhưng sau này, phụ thân trở thành Thần Đế, thống nhất hàng vạn thế giới thành Cửu Thiên Vân Minh, càng ngày đều rất bận rộn, thời gian tiếp xúc với chúng ta lại càng ít hơn”.
“Rồi sau đó, ta thành Nguyên Hoàng Thần Đế, phụ thân bắt đầu dạy ta cách thống trị Cửu Thiên Vân Minh và chư thiên vạn giới, thế nên thời gian bên phụ thân mới lâu hơn một chút”.
“Nhưng về sau, cha ta mất tích, mẹ ta nói rằng định mệnh lịch kiếp của ta hôm nay có thể bắt đầu rồi...”, Khương Thái Vi kinh ngạc nói: “Chàng là con trai của Vô Thượng Thần Đế rồi sao lại phải lịch kiếp nữa?”
Nghe vậy, Tần Ninh cười khổ nói: “Ta cũng không biết, cha mẹ ta không biết rõ, theo lý mà nói, năm ấy khi cha ta phá vỡ vận mệnh, ta hẳn sẽ không cần làm vậy, nhưng số mệnh ấy vẫn còn gắn với ta... có lẽ, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà cha ta rời đi!”
Khi yêu một ai đó sẽ khao khát biết mọi thứ về người đó.
Khương Thái Vi nghĩ rằng mình đã biết hết mọi thứ về Tần Ninh.
Tần Ninh trước kia không muốn nói, còn Tần Ninh bây giờ lại nói ra rất thích ý.
Điều này khiến cho Khương Thái Vi mở rộng tầm mắt.
Chẳng bao lâu sau, Khương Thái Vi nhìn về phía Tần Ninh, cười hì hì nói: “Chàng nói xem, cha mẹ chàng sẽ thích ta không?”
Tần Ninh nhẹ nhàng cầm chặt bàn tay ngọc ngà của Khương Thái Vi, cười nói: “Yên tâm đi, họ sẽ thích thôi!”
Trái tim của Khương Thái Vi lập tức đập thình thịch.