Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáu người còn lại đều lên tiếng phụ họa.

Mặc dù mặt ngoài Lữ Mông có vẻ rất khách khí, nhưng nghe thấy mấy câu này, trong lòng cũng vô cùng vui vẻ.

Bây giờ hắn ta đã tới Thành Ngọc hậu kỳ, chỉ còn cách Ngọc Tiên đỉnh phong vài bước, dù sao cũng đã mài giũa Lưu Ly Ngọc Tiên thể nhiều rồi, bây giờ có thể thử đột phá Huyền Tiên .

Một khi tới cảnh giới Huyền Tiên, vậy sẽ được coi như nhân vật khó lường ở trong tông môn của mình, có thể được bồi dưỡng rất nhiều.

Lúc này, Lữ Mông nhìn vài vị sư huynh đệ, cười nói: “Ngọc Linh Liễu Thạch này có giá trị xa xỉ, bảy người chúng ta hãy tiêu hóa hết, tất cả mọi người đều có thể tiến thêm một bước”.

Nghe được lời này của Lữ Mông, từng vị đệ tử lập tức gật đầu, trong mắt tràn đầy vui sướng.

Bảy người vừa nói chuyện vừa đi đến ngọn núi cao.

“Hả?”

Nhưng mà không lâu sau, Lữ Mông liền nhíu mày lại.

“Các ngươi có cảm thấy...”, Lữ Mông không khỏi nhíu mày nói: “Tảng đá ở trên đỉnh núi hình như là một người hay không?”

Một người?

Vài vị đệ tử đều đưa mắt nhìn lại.

Đúng là giống! Như là một pho tượng võ giả ngồi xếp bằng trên mặt đất, mặt ngoài cơ thể bao trùm từng tầng ngọc, hơn nữa dường như bên ngoài chất ngọc kia còn có từng vệt máu thấm ra.

Đây là chuyện gì?

Từng vị đệ tử ở đây đều vô cùng kinh ngạc.

“Ta nghe nói Ngọc Linh Liễu Thạch chính là sau khi tiên thụ chết già, dưới tác dụng của tiên khí trời đất, được tắm rửa ngày này qua ngày khác mới hóa thành ngọc thạch, thân cây hóa thành ngọc thạch, chẳng lẽ... ý thức của cây vẫn không biến mất?”

“Trời đất bao la, chuyện gì ngạc nhiên cũng đều có...”, “Mọi người cẩn thận một chút”.

Bảy người tản ra, ánh mắt nhìn chằm chằm bóng người kia.

“Ta chém một kiếm thử xem”.

Một thanh niên vung tay lên, một thanh kiếm tiên xuất hiện, kiếm khí sắc bén bắn ra.

Keng! Ngay sau đó.

Kiếm quang chém lên trên bóng người đang ngồi xếp bằng kia, chỉ để lại một vệt màu trắng bạch ở bên ngoài hào quang chất ngọc.

Cơ thể chất ngọc vẫn không chút sứt mẻ.

“Ta sẽ thử lại!”

Thanh niên liên tục chém ra mấy kiếm, ngọc thạch mặt ngoài chỉ xuất hiện vệt màu trắng, chứ không hề tan vỡ.

“Để ta thử xem sao!”

Lúc này Lữ Mông bước ra, trực tiếp chém ra một kiếm.

Một kiếm của cấp bậc Ngọc Tiên Thành Ngọc hậu kỳ vẫn có uy lực rất mạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK