Lúc này, mười hai người đánh nhau, khí thế cuồng bạo.
Lập Mệnh Vẫn thấy cảnh này, lại hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên.
Lập tức có bốn vị cường giả cảnh giới tứ biến đáp xuống, trực tiếp lao thẳng về hướng Tần Ninh.
Nếu Tần Ninh đã không muốn bó tay chịu trói, vậy thì chịu chết đi! Bốn vị cường giả cảnh giới lục biến trực tiếp xông ra, sát khí kinh khủng lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.
Sở Kiếm Thanh và Sở Mộng Hà phía dưới đang muốn ra tay.
Nhưng đúng lúc này.
Đột nhiên một tiếng hét phẫn nộ vang vọng.
"Khốn kiếp, các ngươi cũng xứng ư?"
Giọng nói vang vọng, chỉ thấy hai bóng người bỗng xuất hiện trong hư không, gần như trong nháy mắt, một đao một kiếm ẩn chứa đao thế và kiếm thế kinh khủng đã vạch ra ngàn vạn đao khí kiếm khí, lao thẳng tới chỗ bốn vị cường giả lục biến.
Ầm ầm ầm ầm... Chỉ trong nháy mắt, cơ thể bốn vị cường giả lục biến đã trực tiếp nổ tung, ngay cả hài cốt cũng vỡ vụn, hồn phách lập tức bị đánh nát.
Giờ phút này, Lập Mệnh Vẫn và Trương Vân Thượng đều thay đổi sắc mặt.
Ai?
Ngay sau đó, mọi người đều nhìn thấy một người mặc đồ xanh và một người mặc đồ trắng, tay cầm đao kiếm ngạo nghễ đứng giữa không trung.
Hai vị cường giả cảnh giới ngũ biến! Thế mà vừa ra tay đã trực tiếp giết chết bốn vị cường giả cảnh giới lục biến.
Lập Mệnh Vẫn đưa mắt nhìn thẳng hai người, giận dữ hét: "Khốn kiếp, các ngươi là ai?"
Hai người kia sải bước ra, nhếch miệng cười một tiếng.
"Lý Huyền Đạo!"
"Diệp Nam Hiên!"
Khí thế kinh khủng bộc phát ra, quanh thân hai người hình như có đao khí và kiếm khí vô tận hội tụ, trong mơ hồ có vẻ như muốn ra tay với hai cường giả cảnh giới thất biến.
"Chuyện của Thượng Môn Đạo mà các ngươi cũng dám nhúng tay?"
Trương Vân Thượng giận dữ quát: "Kẻ này có quan hệ như thế nào với các ngươi?
Các ngươi có biết, đắc tội Thượng Môn Đạo ta chắc chắn sẽ phải chết không".
"Vớ vẩn!"
Đột nhiên, một giọng nói vang vọng.
Mà ngay sau đó, Trương Vân Thượng chỉ cảm thấy cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh, thân thể cứng ngắc.
Giọng nói kia vang lên ở ngay bên tai, ngay sau lưng mình.
Có người đã đi đến sau lưng thần không biết quỷ không hay, thế mà mình lại không phát hiện ra.
Trương Vân Thượng chậm rãi xoay người lại, nhìn thanh niên tuấn mỹ đến mức không thể bắt bẻ trước mắt, sắc mặt biến đổi.
"Chắc chắn sẽ phải chết?
Ngươi cũng xứng nói?"