Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình thế hai người hiện tại là kêu trời, trời không thấy, kêu đất, đất chẳng hay.

Thế nhưng Quân Phụng Thiên không muốn chết ở chỗ này! Tần Ninh mới từ từ nói: “Đừng sợ, ta còn có cách”.

Quân Phụng Thiên nghe thế thoáng an tâm một chút.

Vô Ngân ca còn có cách, vậy là tốt rồi.

Viêm Vân Thượng nhìn về phía Tần Ninh.

“Ngươi không nghe lời của hai vị Ngọc Tiên đây, vậy Tần Ninh, lời nói của ta, vị Cửu Thiên Huyền Tiên này thì sao?”

Viêm Vân Thượng bình tĩnh nói: “Thôn Xá Lợi không phải là đồ vật của Thương Mang Vân Giới, nhưng nó lại là thứ ta cần, đưa nó cho ta đi, ta cam đoan tất cả kẻ đến từ bên ngoài đều sẽ rời khỏi Thương Mang Vân Giới”.

“Đây là vật chúng ta đánh mất bấy lâu, nay đến tìm lại thôi”.

Nghe vậy, Tần Ninh cười khẩy nói: “Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu sao?”

Nghe vậy, bốn vị Huyền Tiên đứng sau Viêm Vân Thượng lập tức tỏ ra đằng đằng sát khí.

“Không nói đến việc viên Thôn Xá Lợi này có phải của các ngươi hay không, cho dù là các ngươi đoạt được rồi rời đi, nhưng mà….” Tần Ninh nhìn về phía Viêm Vân Thượng cười khinh nói: “Nhưng mà đó là sau khi giết sạch sinh linh tại Thương Mang Vân Giới rồi mới rời đi đúng không?”

Viêm Vân Thượng kinh ngạc nói: “Ngươi thú vị lắm, nói ta nghe thử chút đi”.

Tần Ninh lập tức cười nói: “Vật này là đồ mà năm xưa phụ thân ta cho ta, dựa vào hiểu biết của ta đối với cha ta, vật này gần như chắc chắn không phải của các ngươi”.

“Mà các ngươi vượt qua muôn ngàn trắc trở, chết gần như toàn bộ tộc nhân cũng phải tiến vào Thương Mang Vân Giới, điều ấy đủ để chứng minh giá trị của vật ấy”.

“Các Thần Linh đứng sau lưng các ngươi vô cùng quan tâm chuyện này, cho nên bọn chúng mới đuổi giết cha ta ở ngoại vực, lại phái người tiến vào Thương mang Vân Giới, bất chấp kể cả có tử vong hay không, điều đó càng chứng minh vật này rất quan trọng”.

“Mà như vậy, nếu ta giao thứ này cho các ngươi…, sợ rằng những kẻ đứng sau lưng các ngươi sẽ hủy diệt Thương Mang Vân Giới, biến nó trở thành cát bụi trong vũ trụ vô tận để diệt khẩu”.

Viêm Vân Thượng im lặng.

Tần Ninh cười khinh khỉnh nói: “Ngược lại, nếu như ngươi không lấy được vật này, như vậy các vị thần linh ở ngoại vực cũng không dám hủy diệt Thương Mang Vân Giới, không dám xông vào, chỉ có thể phái các ngươi tiến vào tìm thứ này mà thôi!”

“Vậy nên ta không thể giao vật này ra, ít nhất là vì sự an toàn của Thương Mang Vân Giới, ta phải giữ nó trong tay!”

Viêm Vân Thượng thản nhiên nói: “Tần Ninh, sự kiên nhẫn của các đại nhân vật sau lưng chúng ta là có hạn”.

"Phải vậy không?"

Tần Ninh cười nói: “Vậy kêu bọn hắn đừng kiên nhẫn nữa, giết cha ta, diệt Thương Mang Vân Giới đi là được rồi”.

Sắc mặt Viêm Vân Thượng dần trở nên âm trầm.

“Phong Thần Châu… Thôn Xá Lợi…”, Tần Ninh tiếp tục nói: “Ta cảm thấy, vật này đối với các đại nhân vật sau lưng ngươi là một thứ gì đó vô cùng hấp dẫn.

“Thậm chí… vật ấy có lẽ còn liên quan đến mệnh số Cửu Mệnh Thiên Tử của ta”.

Khi xưa, mệnh số của phụ thân cũng là Cửu Mệnh Thiên Tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK