Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Con chó ngu ngốc này…Hết đường cứu chữa!

Tần Ninh bước vào trong cung chó, nhìn đống hỗn độn trên đất.

Huyền thiết vỡ vụn, thánh thạch bị tổn hại, cành cây khô mục..

Rất nhiều nguyên liệu quý giá biến mất không thấy tăm hơi.

Lúc này, Tần Ninh bắt đầu thu thập những nguyên liệu còn có thể dùng được, chất đống ở trong sơn cốc.

Cung chó to như vậy nhưng giờ đây hoàn toàn không thể nhìn ra dáng vẻ ban đầu.

Phệ Thiên Giảo nhìn hành động này của Tần Ninh thì híp mắt lại, toàn thân ra vẻ lười biếng.

Chó thì cần suy xét nhiều như vậy để làm gì?

Chó thì nên ngủ nhiều một chút, bớt lo nghĩ đi!

Mặc kệ Tần Ninh đang bận rộn việc gì, Phệ Thiên Giảo mê man đi vào giấc ngủ…

Màn đêm buông xuống, Phệ Thiên Giảo từ từ tỉnh dậy, nó cảm nhận được độ ấm bên trong sơn cốc tăng lên một chút.

Mà trong cung chó của nó còn có một ngọn lửa đang bùng cháy dữ dội, thêm cả một cái bếp lò.

Giờ phút này, Tần Ninh đang đứng trước bếp lò, không biết bận việc gì đó.

“Ngươi đang làm gì vậy?”

Phệ Thiên Giảo ngó vào cửa hang, nhìn về phía di tích cung chó, hỏi Tần Ninh đang bận rộn.

“Trong số nguyên liệu này, có một vài thứ còn có thể sử dụng được, ta chuẩn bị cải tạo Nguyên Hoàng cung của ta”.

Tần Ninh thuận miệng trả lời: “Ngươi tỉnh dậy vừa đúng lúc, dùng răng của ngươi giúp ta cắn nát mấy nguyên liệu này, nếu không, một mình ta rèn luyện đám nguyên liệu này cũng phải tốn rất nhiều năm!”

Phệ Thiên Giảo gật gật đầu nói: “Ồ!”

Khi nói chuyện, miệng nó đã rắc rắc rắc cắn nát thánh thạch và huyền thiết.

Nó vừa cắn vừa ấp úng nói: “Ta…Đói…”

“Cút!”

Tần Ninh thẳng thắn nói.

“Nếu như ngươi không bắt ta giúp ngươi làm việc, ta sẽ không đói bụng”.

“..”

Tần Ninh thuận miệng nói: “Chờ ta cải tạo Nguyên Hoàng cung xong sẽ nấu cơm cho ngươi ăn”.

“Nguyên Hoàng cung?”, Phệ Thiên Giảo nhếch miệng cười nói: “Năm đó, chủ nhân nhà ta cũng tự tạo dựng cho mình một tòa cung điện riêng, cũng gọi là…”

Nói đến đây, Phệ Thiên Giảo ngừng lại.

“Gọi là gì?”

“Không có gì…”

Phệ Thiên Giảo ngừng lại, không nói tiếp.

Không thể nói chuyện với Tần Ninh về cái này.

Nếu không, tên này lại càng ngày càng giống chủ nhân hơn.

Lỡ như bản thân nói lỡ miệng, rồi lại không thể nào phủ nhận được, đó không phải là thừa nhận hắn là chủ nhân rồi sao.

Đến lúc đó, bằng những chuyện ngu xuẩn mà bản thân đã làm, còn không phải là sẽ bị Tần Ninh lột da hay sao?

Lúc này, Tần Ninh đem những nguyên liệu còn sót lại trong cung chó rèn luyện lần nữa, những thứ có thể dùng được cũng không ít.

Tuy rằng không thể biến đổi Nguyên Hoàng cung thành thánh khí hàng đầu, nhưng vẫn có thể rèn luyện nó thành một món thánh khí tứ phẩm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK