Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn mười vị vô địch cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển bên cạnh cũng hết sức thận trọng.

Cùng lúc đó, ở một bên khác, Thánh Trường Tồn dẫn theo ba vị phó viện trưởng đứng bên cạnh, ánh mắt lạnh lẽo.

Bốn người thâm hậu cùng với mười vị trưởng lão của thư viện Thánh Hiền gần như không xuất thế bây giờ đang phòng thủ nghiêm ngặt, áp chế gắt gao dao động ở lối vào của khu vực Cổ Tháp.

Vẻ mặt của Thánh Trường Tồn lúc này cũng rất khó coi.

Ba người Thương Hoán, Hứa Linh Hoàng và Thiên Chung Kiếm chưa động thủ, ông ta cũng không vội.

Giao tranh bên ngoài, ba thế lực kia nhất định chiếm được ưu thế.

Mà ba người chính là đang đợi cổng lớn của khu vực Cổ Tháp mở rộng hết cỡ, bọn họ sẽ ra tay một lần nữa.

Chính vì vậy mà mười vị trưởng lão cảnh giới Hoá Thần cửu chuyển tiêu hao rất nhiều nhưng căn bản không phải là đối thủ của ba thế lực.

Bọn họ chiếm ưu thế về số lượng nên hoàn toàn không sợ!

“Ồ?”

Hứa Linh Hoàng nhìn về phía cánh cửa, chậm rãi nói: “Xem ra lối vào Cổ Tháp sắp ổn định rồi!”

“Vậy thì chúng ta cũng nên ra tay rồi!”

Hứa Linh Hoàng nhìn về phía mấy người còn lại, cười ha ha nói.

“Nếu đã như vậy thì động thủ thôi!”

Thương Hoán cũng gật đầu cười nói.

Chuyện hôm nay vạch mặt cũng không còn gì để nói nữa.

Chi bằng cứ quang minh lỗi lạc làm người xấu, co rúm rụt rè làm cái gì.

Thánh Trường Tồn thấy vậy lông mày nhíu càng chặt hơn.

“Người của Tần gia vẫn còn chưa đến sao?”

Mặc Uyên Tử đứng ở bên cạnh lắc đầu.

Sắc mặt của Thánh Trường Tồn càng thêm khó coi.

Hai người Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào lúc này càng tức giận.

“Biết ngay tên tiểu tử kia không đáng tin mà!”

“Chỉ dựa vào hắn sao có thể khiến dòng tộc Tần thị ra tay chứ?”

Hai người bây giờ một bụng đầy căm phẫn.

Sự tồn vong của thư viện Thánh Hiền sao có thể giao cho một thanh niên mới ngoài hai mươi tuổi? Đây chẳng phải là làm bừa sao?

Thánh Trường Tồn bây giờ cũng chỉ có thể cười khổ.

Ông ta vốn cũng không định nhờ Tần gia trợ giúp.

Bởi vì ông ta nghĩ tam đại thế lực thế nào cũng sẽ phải kiêng dè nội tại của thư viện Thánh Hiền.

Ai mà biết được bọn họ chẳng thèm kiêng dè, lần này lại càng không nể mặt.

“Nói thế nào nhỉ?”

Lúc này bỗng có một tiếng nói vang lên.

“Không dựa vào ta được chẳng lẽ dựa vào các ông sao? Hơn nữa, cao thủ của Tần gia ta đến rồi!”


Tần Ninh dẫn theo Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cùng xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK