Lúc này, Tần Ninh đang ở bên trong một tòa thành cổ của vùng đất thánh táng.
Đây cũng là nơi cất giấu một đạo Linh Uẩn, chẳng qua là hiện tại, Linh Uẩn đã bị người khác lấy đi, thành cổ cũng không có những bí mật nào khác, nên có không ít võ giả tụ tập ở đây.
Tần Ninh âm thầm tiến vào bên trong thành cổ.
Ven đường, có không ít võ giả nói chuyện với nhau, làm cho Tần Ninh biết thêm càng nhiều tin tức.
“Một trăm mười tám nơi cất giấu Linh Uẩn, nghe nói hiện tại, đã bị đào hết hơn phân nửa, mỗi khi có một cái xuất hiện thì lại có thêm một cường giả ra đời”.
“Thật đáng tiếc, ta không tìm được nơi nào cả…”
"Ngươi cũng đừng thấy tiếc làm gì, nếu ngươi gặp được, thì coi chừng mạng cũng chẳng còn mà hưởng, ta may mắn tìm được một nơi cất giấu Linh Uẩn, tiến vào khảo sát, kết quả là suýt chút nữa chết ở bên trong, khiến ta phải dùng hết tất cả những con át chủ bài của mình, cuối cùng cũng chẳng lấy được gì cả”.
“Ngươi và ta không giống nhau, ta thông minh sáng sủa…”
“Cút…”, đi ngang qua một ngã tư đường, bên đường có một đám người đang tranh luận sôi nổi.
“Nhưng mà theo như ta được biết, trong một trăm mười tám nơi cất giấu Linh Uẩn này, có mười một chỗ là do võ giả cấp Đế cường đại nhất xây dựng nên”.
“Ta cũng nghe nói một trăm linh bảy chỗ khác không bằng một góc của mười một chỗ kia, hơn nữa nghe nói, đã có tám chỗ bị người khác chiếm được”.
Tần Ninh khẽ nhăn mày.
Thánh tộc Thiên Mục tạo ra vùng đất thánh táng, mười một chỗ cất giấu Linh Uẩn kia, hẳn là đầu mối then chốt nhất.
Bây giờ, đã có tám chỗ bị người khác chiếm được.
Còn lại ba chỗ kia đang ở đâu?
“Chúng ta đừng ngồi ở trong này nữa, đi ra ngoài đi dạo đi, cầu một chút may mắn, nếu như có một đạo Linh Uẩn được chúng ta cùng nhau phát hiện, vậy khả năng chúng ta thành công vượt qua khảo sát có phải là rất lớn không?”
“Hay!”
Một vài người rời khỏi nơi này.
Thành cổ có khả năng chứa hơn mười vạn người cư ngụ, hiện giờ số lượng võ giả xuất hiện ở đây vốn cũng không nhiều.
Tần Ninh đi dạo trên đường, hắn cũng chẳng có mục đích gì cả.
Có không ít võ giả cũng chỉ biết đi dạo ở trong thành cổ, nếu rảnh rỗi không có việc gì làm liền tụ tập lại một chỗ thảo luận một ít tin tức mà bọn họ nghe được.
Tần Ninh đi dạo hơn nửa ngày ở trong thành cổ, cuối cùng hắn gặp một vài võ giả ở thành bắc.
“Tần công tử!”
Thủ lĩnh là một người trông có vẻ khoảng ba mươi tuổi, dáng vẻ mi thanh mục tú, làm cho người ta rất khó sinh ra ác cảm.
“Ngươi là?”
“Tại hạ là Hứa Kình hộ pháp của Thiên Cương Thần Môn!”
Hứa Kình tự giới thiệu xong, liền mang theo mấy người, đi về hướng Tần Ninh, chắp tay nói: “Đại danh của Tần công tử, bọn ta đều đã nghe thấy từ lâu, lúc trước ở núi Thần Nguyên bọn ta cũng đã nhìn thấy Tần công tử, nhưng mà Tần công tử không biết ta”.