Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tiếng đàn du dương vang lên từ bên trong lương đình.

Xung quanh khóm hoa có bốn tòa lương đình phân tán bốn phía.

Lúc này bên trong ba tòa lương đình đều có người ngồi, nhưng cũng đều ngăn bởi màn che lụa trắng.

Quản sự kia dẫn bốn người Tần Ninh vào trong lương đình rồi khom người rời đi.

Tần Ninh cũng không khách khí, thản nhiên ngồi xuống.

Lý Huyên đứng ở phía sau.

“Ngồi xuống đi!”

Lý Huyên nghe thấy, cậu ta cười một tiếng, vui vẻ ngồi xuống.

Hai người Hổ Phong và Diệp Phong kia lúc này cũng ngồi xuống.

“Ta nói hắn, không nói các ngươi!”

Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Hai người lúng túng đứng dậy, không dám phản bác.

Không bao lâu có nữ hầu bưng trà và trái cây lên cẩn thận phục vụ.

Quan sát bốn phía, Tần Ninh khen ngợi nói: “Cũng khá là ra gì đó!”

Lý Huyên nhìn về phía Tần Ninh nói: “Tần công tử nhìn ra cái gì rồi?”

“Lụa trắng này có công hiệu ngăn cách thăm dò nhất định, chắc đã được ngâm qua nước cỏ Mạn Tâm!”

“Vị trí trồng khóm hoa bốn phía cũng rất được chú trọng, nhìn thấy đóa hoa màu đỏ nhạt kia không? Hoa Tu Thanh có thể hút lấy âm thanh, có thể khiến người xung quanh chỉ nghe được tiếng đàn, mà cũng ngăn cách một chút âm thanh nơi đây”.

Lý Huyên nghe xong lộ ra biểu cảm khâm phục.

Một bên, Hổ Phong và Diệp Phong cũng ngạc nhiên.

Những thứ này bọn họ dĩ nhiên biết.

Xây dựng Xuy Tuyết Trai này thậm chí bọn họ cũng có đóng góp.

Nhưng không ngờ Tần Ninh lại liếc mắt nhìn thấu.

Tiếng đàn du dương lượn quanh ba ngày.

Tần Ninh không khỏi mở miệng nói: “Các ngươi không cần đi chờ Lý đại nhân sao? Chẳng lẽ Lý đại nhân đến tìm các ngươi?”

Lời Tần Ninh vừa dứt, Diệp Phong vội vàng nói: “Tiểu nhân lập tức đi ngay, dẫn Lý đại nhân tới gặp Tần công tử”.

Hổ Phong nghe thấy lời này liền ngẩn người.

Mẹ nó! Chậm một miệng liền bị Diệp Phong giành trước.

Quỷ mới biết bầu bạn bên cạnh Tần Ninh xảy ra những chuyện gì.

Diệp Phong vội vàng rời đi.

Cũng không muốn ở bên cạnh Tần Ninh thêm một khắc.

Quá dọa người! Diệp Phong tự cho rằng ở trong phía đông thành Thanh Ma, hắn ta cũng xem như là nhân vật số một đủ lợi hại.

Nhưng Tần Ninh... chính là loại nhân vật đó, một khắc trước nói chuyện vui vẻ, một khắc sau có thể khiến ngươi hồn về Tây Thiên.

Hơn nữa, còn rất ngông cuồng! Tần Ninh thật sự ngông cuồng.

Đối mặt với Hóa Thánh tầng bốn tầng năm bọn họ không đáng để nhìn.

Nhưng đối mặt Hóa Thánh tầng chín còn có thể không đáng cho người ta nhìn sao?

Lý Tồn Kiếm là ông chủ của Xuy Tuyết Trai, người ta gọi là Lý đại nhân, ở khu vực thành phía đông này dám trêu chọc Lý Tồn Kiếm không có mấy người.

Nhưng Tần Ninh cảnh giới Hóa Thánh tầng hai này tuyệt đối không nằm trong số đó.

Lúc này Hổ Phong đứng ở sau lưng Tần Ninh, toàn thân trên dưới đâu đâu cũng không được tự nhiên.

Nghe đàn một hồi, chân mày Tần Ninh khẽ nhướng.

“Lý Huyên, tỷ tỷ ngươi làm nghệ nữ ở đây bao lâu rồi?”

Lý Huyên suy nghĩ một chút nói: “Gần bảy tám năm…”

“Trong Xuy Tuyết Trai như thế nào?”, Lý Huyên cười cười nói: “Tỷ tỷ ta làm nghệ nữ, cho nên Xuy Tuyết Trai cũng sẽ bảo vệ, hơn nữa khách nghe đàn phần lớn đến đây tìm chút tĩnh tâm”.

“Cho nên cũng không có chuyện phiền toái gì, dù chuyện phiền toái xuất hiện cũng sẽ được Xuy Tuyết Trai chặn lại”.

“Lần nào gặp mặt tỷ tỷ cũng đều nói với ta chuyện nơi này, nhìn ra được tỷ ấy rất vui vẻ”.

Tần Ninh nghe vậy, ngược lại không có nói nhiều.

Hổ Phong sau lưng lúc này cũng muốn nói lại thôi.


Một khúc đàn kết thúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK