Khương Kim Ca lập tức nói: “Lần này, có đồ chơi gì mới mẻ không?”
“Đi, dẫn ngươi đi xem”.
Hai người nói xong thì đi về hướng một bên khác của Vạn Độc tông.
Đi vào một vùng sơn cốc.
Mảnh sơn cốc này nơi nơi đều là thảm cỏ đầy hoa tươi, hơn nữa, trên mặt đất có rất nhiều ao nước, nước ao trong vắt, phong cảnh vô cùng độc đáo.
Không chỉ có như thế.
Lúc này, bên trong sơn cốc, hoặc là trong ao, hoặc là trên thảm cỏ, hoặc là trước cửa sổ lầu các, từng cô gái dáng người yểu điệu, nhan sắc tuyệt đẹp, quần áo ít đến đáng thương đang chơi đùa cùng nhau.
Ngay khi Khương Kim Ca và Độc Thiên Tầm xuất hiện ở cửa sơn cốc, các cô gái lần lượt ngừng chơi đùa, đi đến trước cửa sơn cốc, xếp thành hai hàng.
“Thiên Tầm công tử!”
Ngay sau đó, trên trăm vị mỹ nhân chậm rãi hành lễ.
Thấy một màn như vậy, Khương Kim Ca không nhịn được cười nói: “Thiên Tầm, tên nhóc nhà ngươi, thân thể có chịu được không?”
“Ha ha ha ha…Cho dù có thêm một nghìn, ta cũng chịu được!”
Hai người nhanh chóng tiến vào trong sơn cốc, tiếng cười nói vui vẻ, tự do tự tại vang lên…
Dãy núi Ách Nguyên.
Ở vị trí sâu ba trăm dặm.
Cơ Thi Dao cầm trong tay một cây gậy màu tím, đem một con Độc Mãng chém thành hai đoạn, thân hình Độc Mãng bị linh điện ẩn chứa trong cây gậy tím đánh cho cháy khét lẹt.
Cơ Thi Dao vẩy vẩy ống tay áo, không kiên nhẫn nói: “Thật phiền phức…”
Duẫn Khả Vi thấy vậy thì cười nói: “Trong dãy núi Ách Nguyên này vốn dĩ là tràn đầy độc vật, tiểu sư muội, muội cũng đừng tức giận, chỉ là chút phiền toái này không động được vào ta với muội”.
“Huynh nói nghe thoải mái thật đấy!”
Cơ Thi Dao hừ một tiếng nói: “Chỉ nói mà không làm, tại sao huynh không ra tay, cả một đoạn đường đều là ta ra tay, mang theo mấy trói buộc đã đủ mệt chết rồi, huynh còn ở đó xem náo nhiệt?”
Duẫn Khả Vi nghe được những lời này thì cười đến run rẩy.
Ra tay?
Ra tay rất phiền phức!
“Chúng ta cũng không phải là trói buộc”.