Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao có thể nói kiến thức của Tần Ninh vượt xa mấy người bọn họ, nếu hỏi sẽ quấy rầy Tần Ninh suy nghĩ.

"Ta hiểu rồi".

Đột nhiên Tần Ninh mở miệng, đám người lập tức cẩn thận hẳn lên.

"Ngay cả ta cũng bị lừa!"

Tần Ninh đạp chân lên trên đỉnh điện, cả người bay lên không.

Mọi người thấy một màn này cũng đều thi nhau đi theo Tần Ninh.

Lên cao trăm trượng, sương mù lượn lờ bốn phía.

Ngàn trượng, cũng như thế.

Vạn trượng, vẫn giống như trước.

Thế nhưng khi khi mọi người lướt qua trên vạn trượng, bốn phía đất trời bỗng nhiên thay đổi.

Nếu nhìn kỹ lại sẽ thấy căn bản không phải một vùng đất gì, mà đập vào mắt lại là từng tòa đại điện.

Từng tòa cung điện lơ lửng trên không.

Cổ xưa, hùng vĩ, trang nghiêm, túc mục.

Tần Ninh sải bước ra, vững vàng dừng ở trên bậc thang một đại điện.

Từng bóng người cũng lần lượt đi theo tới.

Khi mọi người thấy cảnh này thì đều vô cùng kinh ngạc.

"Đây mới thật sự là... cung điện trên mây".

Cung điện trên mây lơ lửng giữa không trung.

Lúc này, Tần Ninh tiến vào bên trong một tòa cung điện, hắn mở cửa cung ra, trong đó có những cột đá trong suốt như ngọc đang chống đỡ lấy cả cung điện khổng lồ.

Trong đại điện có những giá sách cao gần năm mét, rộng mười mấy mét, được xếp thành từng hàng một, phía trên trưng bày từng quyển trục, từng quyển sách.

Đám người không nói nhiều, đương nhiên là bắt đầu xem xét xung quanh.

"Là thánh quyết...", "Còn có một vài sách ghi chép về phương pháp luyện đan...", "Còn có cả ghi chép về việc rèn đúc thánh khí nữa!"

Mọi người đều vô cùng hưng phấn.

"Đừng có lộn xộn!"

Dịch Đại Sơn nhìn về phía các đệ tử Dịch Thiên Các, quát: "Đây là nơi mà Tần lão đệ phát hiện ra, mọi thứ ở đây đều thuộc về Thanh Minh và Võ Môn, các ngươi đừng đụng vào".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK