“Ta không mong đến thời khắc quan trọng thì các ngươi lại bị gẫy cánh, mất mặt các ngươi thì không sao, nhưng để mất mặt ta thì ta không chấp nhận đâu”.
Dương Thanh Vân, Lý Huyền Đạo, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên và Thạch Cảm Đương nghe xong đều bật cười.
Mà cùng lúc, nơi bầu trời có vô số bóng người xuất hiện.
Tổng cộng có đến ba, bốn ngàn người đang xé gió bay tới.
Mấy người đứng đầu lộ ra khí tức mạnh mẽ, khiến cả trời đất phải run rẩy theo.
Người của Thông Thiên tông đã tới!
Liễu Thông Thiên lúc này mặc võ phục, cả người mang nhuyễn giáp, vũ khí đầy đủ.
“Tần công tử”.
Liễu Thông Thiên chắp tay.
“Liễu tông chủ đúng là người giữ chữ tín”.
Tần Ninh mỉm cười: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi cô độc đối mặt đâu. Tu La điện, Thiên Diễn tông bị hủy, ngươi có một nửa công lao”.
“Dĩ nhiên, nếu như trong trận chiến này có Ma tộc hiện thân, muốn đấu một trận sinh tử thì ngươi cũng phải dốc toàn lực đấy”.
Liễu Thông Thiên nghe vậy, khẽ mỉm cười: “Tại hạ hiểu rõ”.
“San bằng Ma tộc, nghĩa bất dung từ, còn việc sau này ai sẽ là chủ của Hạ Tam Thiên thì đó là bản lĩnh mỗi người, nhưng nói thế nào đi nữa, Ma tộc xuất hiện, người nào làm chủ, kẻ đó sẽ phải gánh trách nhiệm diệt trừ Ma tộc!”
Tần Ninh nhìn Liễu Thông Thiên, mỉm cười, sau đó nhìn sang Tiên Hàm: “Tiên Hàm, nhớ lấy người này, sau này có thể sẽ là kẻ địch hùng mạnh của ngươi đấy!”
Tiên Hàm gật đầu.
Liễu Thông Thiên cũng chỉ mỉm cười chứ không nói gì thêm.
Lúc này, Tần Ninh nhìn lên phía trước, chậm rãi nói: “Vậy, xuất phát thôi!”
Một đội quân Thánh Tôn, Thánh Đế hùng hậu lúc này cuồn cuộn xuất phát, đi về phía Tu La điện....
Thánh vực Huyết La.
Thánh vực Huyết La to lớn, là một trong thập đại thánh vực, lịch sử lâu đời, nền tảng vững chắc.
Trong thánh vực Huyết La có hai bá chủ, là Tu La điện và Huyết Tông.
Hai phe này sừng sững tại thánh vực Huyết La mấy vạn năm không ngã, đều muốn xâm chiếm lẫn nhau nhưng không được.