Hai người cùng nhau đi vào chòi nghỉ mát.
Một người trong đó có vóc dáng cao to, vạm vỡ, mặc bào phục lam ti quý giá và trang trọng với khí chất đầy nổi bật.
Người còn lại tuy trông nho nhã nhưng dáng mày cực kỳ tươi tắn và hoạt bát.
"Tạ Trung trưởng tộc!"
"Dư Văn Hàng trưởng tộc!"
Trương Hủ Khánh và Lý Khai Nguyên đồng loạt đứng dậy.
Thanh Sơn tông, nhà họ Lý, nhà họ Dư và nhà họ Tạ nằm ở bốn góc của nhà họ Lăng, thường ngày hay mua bán qua lại với nhà họ Lăng.
Lần này nhà họ Lăng xảy ra chuyện động trời như thế, bốn phe không bất ngờ cũng khó.
Trương Hủ Khánh, Lý Khai Nguyên, Dư Văn Hàng, Tạ Trung.
Bốn vị này là lãnh tụ tiếng tăm lẫy lừng của bốn phe thế lực ở mấy vạn dặm xung quanh.
Lúc này đây, cả bốn người tề tụ tại Thanh Sơn tông.
Trương Hủ Khánh cười nói: "Ba vị đến cả rồi, lâu quá chúng ta không gặp nhau".
Người là tông chủ, người là trưởng tộc, đương nhiên bận rộn hết chuyện này đến chuyện khác, ngoài ra còn phải tập trung tu hành nên rất khó gặp.
"Trương tông chủ, chúng ta quen mặt nhau quá rồi, có gì nói thẳng đi".
Tạ Trung nói, ông ta là người thẳng thắn, đi thẳng vào vấn đề.
Ba người Trương Hủ Khánh, Lý Khai Nguyên, Dư Văn Hàng thoáng nhìn nhau.
Trương Hủ Khánh đáp ngay: "Vậy thì ta không dài dòng nữa".
"Nhà họ Lăng hiện đang gặp biến cố, Lăng Nghiêu đã chết, tất cả nhân vật trung tâm của nhà họ Lăng đều bỏ mình, hiện giờ họ đã bị nhà họ Linh đến từ phía bắc Cửu Châu chiếm cứ!"
"Địa bàn của nhà họ Lăng vòng quanh bốn thế lực chúng ta, nếu như chúng ta liên thủ, điều động võ giả thì hoàn toàn có thể chia cắt nó".
"Buổi tập trung hôm nay cũng là để hỏi ý các vị".
Ba người Lý Khai Nguyên, Dư Văn Hàng và Tạ Trung nhướng mày.
Dư Văn Hàng lên tiếng: "Trương tông chủ, ngươi và ta đều biết ngày đó đã xảy ra chuyện gì, đệ tử tinh anh Liễu Văn Truyền của thánh địa Thanh Dương đã xuất hiện, nếu không thì nhà họ Linh không bao giờ chiếm đóng được nhà họ Lăng một cách suôn sẻ như thế..."
Tên tuổi Liễu Văn Truyền vang xa.
Rất ít người trong thành Thương Ngọc biết, tin tức được truyền đi thì đương nhiên sẽ nhiều người biết hơn.
"Có thể là nhà họ Linh nhờ cậy được vị đệ tử tinh anh của thánh địa Thanh Dương này, chúng ta không thể trêu vào!"
Mảnh đất rộng vạn dặm này là của nhà họ Lăng ngày xưa, ai mà không muốn có?
Ngặt nỗi nhà họ Linh hiện nay trông thì yếu kém đấy, nhưng... lại được hậu thuẫn mới đau chứ.
Nghe vậy, Trương Hủ Khánh nói tiếp: "Cái này ta biết chứ, chỉ là ta cũng có hỏi thăm rồi, Liễu Văn Truyền đã về thánh địa Thanh Dương, chắc các ngươi cũng biết chuyện này".