Tần Ninh vừa dứt lời thì cưỡi Thanh Ngưu, biến mất không thấy đâu.
Thẩm Văn Hiên và Kiếm Tiểu Minh vẫn có chút lo lắng.
“Yên tâm đi!”
Nhìn dáng vẻ lo lắng của hai người, lão Vệ từ tốn nói: “Không ai hiểu rõ về dãy núi Cửu U hơn ngài ấy”.
…
Ầm…
Trong dãy núi Cửu U, bên ngoài một sơn cốc, những tiếng ầm ầm cực lớn vang lên.
Một bóng hình cao lớn trăm mét, bỗng nhiên đổ ầm xuống đất.
“Giải quyết xong mãng xà Tử Lôi!”
Tần Ninh thở phào một hơi, linh khí ở đầu ngón tay dần tan biến.
Mãng xà Tử Lôi, linh thú cấp 5, thú hạch mang theo sấm sét cực dồi dào. Loại linh thú này dùng để tu luyện Ngọc Lôi thể thì quá thích hợp.
Khoanh chân ngồi thiền, trong lòng là một mảnh trấn tĩnh, lúc này Tần Ninh đang vận chuyển khẩu quyết linh quyết của Ngọc Lôi thể, linh khí trong cơ thể dần dần được điều chuyển.
Trong tay siết chặt thú hạch của mãng xà Tử Lôi, Tần Ninh chậm rãi thở một hơi dài.
Những tiếng sấm rền nổ vang trong cơ thể của Tần Ninh.
Âm thanh cuồng bạo, sóng này tiếp sóng khác, dường như muốn nổ tung cơ thể của hắn.
Luồng dao động này vẫn tiếp diễn, đủ thời gian nửa ngày mới dừng lại.
Đông!
Tần Ninh mở đôi mắt, trên miệng hiện lên nụ cười, một tiếng nổ sấm rền vang lên.
“Tầng 1, Lôi Hồ Quang, thành rồi!”
Bàn tay vung lên, giữa hai tay hắn trống không, nhưng một tay vung lên thì tiếng sấm rền lại bất chợt vang vọng, cánh rừng phía trước bị nổ tung ngay lập tức.
Một vết nứt cực lớn hơn trăm mét bỗng nhiên hiện ra.
Tiểu Thanh ở một bên, chợt ngẩng đầu, nheo nheo đôi mắt rồi cuối cùng mới cúi đầu xuống.
Hình như nó không lạ lẫm gì với chuyện này.
“Thời gian 10 ngày, đại thành Ngọc Lôi thể tầng 1, còn nhanh hơn dự tính của ta”.
Tần Ninh vô cùng hài lòng, nhìn Tiểu Thanh lười biếng ở bên cạnh.
“Tiểu Thanh, nếu đã như vậy thì bắt đầu con đường tu luyện của ngươi đi?”