Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Lão tổ tông, Tần công tử không nhìn thấy mọi người...”, “Vậy cũng phải quỳ!”

Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại nghiêm nghị nói: “Tám vạn năm trước, Ly Tâm Ngân ta chỉ là một thiếu niên nghèo túng trong thành Vạn Ma”.

“Ngẫu nhiên gặp được Tần Ninh công tử bị thương nặng nên mới thuận tay cứu, chăm sóc hắn một khoảng thời gian”.

“Chỉ là không nghĩ tới việc thuận tay cứu này lại khiến gia tộc Ly Tâm chúng ta vươn lên!”

“Về sau, Tần Ninh công tử đã giúp một người có thiên phú bình thường như ta đạt đến Địa Thánh viên mãn, trở thành bá chủ của thành Vạn Ma”.

“Lúc ấy, Tần Ninh công tử đã dặn dò ta không được tìm cách đột phá thành cao nhân cảnh giới cao nhân Thiên Thánh, thế nhưng là ta lòng tham không đủ, kết quả dẫn tới phản phệ, người chết đạo tiêu, khiến gia tộc Ly Tâm vừa đạt đến hưng thịnh lại bắt đầu đi về hướng suy bại”.

Lúc nói những lời này, Ly Tâm Ngân cũng vô cùng hổ thẹn.

Ly Tâm Ngân nhìn về phía Ly Tâm Lăng, trịnh trọng nói: “Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu gia tộc Ly Tâm ta, lão tổ ở đây nói cho ngươi biết, đời này kiếp này không được ngỗ nghịch Tần Ninh công tử, hắn là cao nhân”.

“Năm đó hắn đã đến cấp bậc Thiên Thánh, chỉ sợ bây giờ sẽ càng thêm sâu không lường được!”

“Cái gì?”

Ly Tâm Lăng nghe thấy lời này thì ngẩn người ra.

Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?

Cái gì là cao nhân Thiên Thánh?

Đến cấp bậc cao nhân Thiên Thánh, đó là cường giả vô địch trong toàn bộ Thanh Châu, không ai dám trêu chọc.

Thế nhưng không đúng! Tần Ninh rõ ràng là cảnh giới Hư Thánh tầng ba mà!

Ly Tâm Lăng nhìn về phía lão tổ nhà mình, chắp tay nói: “Lão tổ, bây giờ Tần công tử chỉ là Hư Thánh tầng ba... Nhưng thực lực rất mạnh mẽ, đối mặt với Hư Thánh tầng năm, tầng bảy cũng đều không sợ!”

“Hả?”

Ly Tâm Ngân lại nói: “Ngươi miêu tả bề ngoài của Tần công tử ra xem”.

Ly Tâm Lăng liền làm theo.

Chỉ là nhìn thấy bề ngoài kia, sắc mặt Ly Tâm Ngân lại biến đổi.

“Quái lạ quái lạ!”

Ly Tâm Ngân kinh ngạc nói.

“Lão tổ, có gì quái lạ?”

Một vị lão tổ gia tộc Ly Tâm mở miệng nói.

Ly Tâm Ngân chậm rãi nói: “Năm đó ta nhìn thấy Tần công tử cũng không phải như thế, thế mà đã thay đổi một khuôn mặt...”, lúc này hơn mười tộc trưởng của gia tộc Ly Tâm cũng vô cùng kinh ngạc.

Trong lòng Ly Tâm Lăng càng kinh ngạc hơn.

Năm đó Tần Ninh là cao nhân Thiên Thánh?

Vậy sao bây giờ lại là Hư Thánh, lại làm như thế nào để thay đổi được khuôn mặt?

Giờ phút này Ly Tâm Ngân lại thở dài nói: “Thực lực mạnh đến cấp bậc kia, có lẽ đã sớm trở thành Thánh Đế vô cùng kỳ diệu đi... Hoặc là bỏ qua tất cả những gì đang có, đuổi theo đại đạo hoàn mỹ một lần nữa!”

Ly Tâm Ngân không ngừng tán thưởng.

Năm đó Tần Ninh mạnh mẽ như thế nào! Thiên Thánh! Trong cả vùng Thanh Châu, cao nhân Thiên Thánh đều là loại người cực kỳ mạnh mẽ, không khác gì thần cả.

“Nếu Tần công tử đưa ngươi đưa tới vậy ta đã hiểu ý rồi!”

“Ly Tâm Lăng, ngươi là con cháu của gia tộc Ly Tâm ta, trách nhiệm làm gia tộc Ly Tâm lớn mạnh liền giao cho ngươi!”

“Lão tổ của ngươi năm đó bị hạn chế thiên phú, cuối cùng cả đời này cũng chỉ có thể đến Địa Thánh đỉnh phong”.

“Trong gia tộc cũng không có võ giả thiên phú mạnh mẽ xuất hiện”.

“Tần công tử nhìn trúng ngươi, đó chính là tín nhiệm ngươi”.

Ly Tâm Lăng cung kính chắp tay, quỳ xuống đất lễ bái.

“Mọi người, bắt đầu đi!”

Giờ phút này Ly Tâm Ngân mở miệng nói: “Lăng, thay ta nói một tiếng cảm ơn với Tần công tử, đời này lão hủ không có cách nào trả lại ân tình, đời sau sẽ báo đáp!”

“Vâng!”

Ly Tâm Lăng mở miệng nói: “Lão tổ, mọi người muốn... làm cái gì?”


Nghe thấy lời này, Ly Tâm Ngân cười ha ha một tiếng nói: “Giúp ngươi thành Thánh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK