Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe thế, đám đông xung quanh bắt đầu ồn ào hơn.

Lần này, trong núi Thần Nguyên, Thiên Hàng Ngân Hà vốn rất kỳ quái.

Có rất nhiều võ giả mạo hiểm tiến vào đó, hòng coi thử bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện kinh thiên động địa gì.

Trên đường này bày bán một số đồ vật lung tung nào đó, đại đa số là vật do rất nhiều võ giả đào ra từ trong núi Thần Nguyên.

Tần Ninh có thể vét được món đồ cổ do Cổ Đế từng sử dụng từ trong tay đạo sĩ áo đỏ là quá đỗi may mắn rồi.

Lúc này, Nguyên Thanh Hà nuốt một viên đan dược, làm giảm bớt nội thương trong cơ thể.

Tần Ninh không mảy may để ý tới hô hào của mọi người, Đại Tu Di Cửu Cung Tán ngừng xoay tròn, nó bị một tay của Tần Ninh giữ lại.

Dưới ô là một người thanh niên áo trắng.

Xanh trắng đan xen tôn nhau lên lại có một hương vị độc đáo khác.

Thế nhưng, vào giờ phút này, mọi người nhìn vào dưới ô chỉ có kính nể và sợ hãi.

Thần binh mà Đại Cung Cổ Đế sử dụng mười hai vạn năm trước giờ đã bị Tần Ninh cầm trong tay, chém bay một cánh tay của vị thiên kiêu chi tử Nguyên Thanh Hà này.

Cái ô này có sức mạnh thật khủng khiếp.

Lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Nguyên Thanh Hà, giọng điệu bình tĩnh nói: "Người nhà họ Nguyên ngươi thích là có thể ức hiếp người khác, mà người khác lại không thể ức hiếp người nhà họ Nguyên các ngươi sao?"

"Nếu thích là có thể giẫm đạp danh dự của người khác thì người khác cũng có thể giẫm đạp lên danh dự của các ngươi thôi".

Vừa dứt lời, cái ô trên đỉnh đầu Tần Ninh sáng lên, ở rìa ô bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều, từng nhũ băng bắn ra lao thẳng về phía trước.

Khi Nguyên Thanh Hà nhìn thấy nhũ băng, gương mặt kia xinh đẹp kia trầm xuống, trong nhũ băng ẩn chứa luồng khí hàn băng khiến cho một vị cao thủ cảnh giới tôn giả tầng ba như cô ta cảm thấy vô cùng áp lực.

Hơn mười nhũ băng bay vun vút tới chỗ mười mấy người nhà họ Nguyên.

Phụt phụt phụt.

Nhóm người Nguyên Tung, Nguyên Mục Dã và Nguyên Dạ bị nhũ băng bắn trúng, chẳng mấy chốc, cả người lạnh buốt như băng, hơn mười người thoáng cái đã hóa thành tượng băng.

Chỉ còn mỗi Nguyên Thanh Hà, cô ta vươn tay còn lại ra, một luồng lực lượng thất luyện màu lam xuất hiện, đỡ lấy nhũ băng.

Thế nhưng, đây cũng chỉ cản trở tốc độ di chuyển của nhũ băng mà thôi.

Nhũ băng vẫn lao về phía Nguyên Thanh Hà như cũ.

Lực lượng Cực Đạo trong cơ thể Nguyên Thanh Hà bùng nổ, ánh sáng từ ba phù ấn càng rực rỡ hơn, thậm chí miệng vết thương nơi cánh tay đã cầm máu giờ cũng bắt đầu chảy.

Nhưng vậy vẫn không thể ngăn cản sức mạnh đang tới gần của nhũ băng.

Nguyên Thanh Hà vô cùng tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì Tần Ninh.

Cô ta tất nhiên có thể nhìn ra Tần Ninh chỉ mới tới cảnh giới Chí Cao Đế Tôn tầng năm mà thôi, còn chưa bước vào Cực Cảnh nữa là.

Vậy mà, trong tay hắn lại nắm giữ vũ khí của một vị Cổ Đế thanh danh hiển hách xưa kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK