Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bóng đen kia mặc kệ mọi thứ, chạy thẳng về nơi sâu nhất.

Mà cùng lúc đó, Tần Ninh cũng đi theo.

Đi vào sâu bên trong chính là vị trí trung tâm của khí tràng Thánh Vương.

Có thể nhìn thấy, phía trên một tảng đá có một thân thể đang nằm nơi đó.

Nhìn qua thì thân thể kia giống như là đang ngủ say, mà xung quanh là hơi thở lạnh lùng, không cho người khác tới gần.

Giờ phút này, dưới tảng đá có một người đang đứng đó, giống như một cái xác không hồn, hai mắt trống rỗng.

“Tiểu Thạch Đầu!”

Tần Ninh nhìn về phía bóng người kia.

“Hừ, thân thể này cô đọng chiến khí, ta rất thích, vốn dĩ là muốn chuyển đổi thân thể, từ bỏ thân thể của ta”.

“Chỉ là ta có chút tiếc nuối”.

“Nhưng mà hôm nay ngươi lại xuất hiện, ta đã không còn sự lựa chọn nào khác, khối thân thể này, ta muốn!”

Trên tảng đá, bóng đen xuất hiện phía trên thân thể đang nằm ở đó lạnh lùng cười nói.

“Ngươi dám!”

Lúc này, Tần Ninh từng bước bước đến.

Chỉ là ngay sau đó, bóng đen kia cũng rời khỏi thân thể phía trên tảng đá.

Ngay sau đó hóa thành một làn khói mỏng, chui vào trong cơ thể Thạch Cảm Đương.

Mà cũng lúc đó, thân thể trên tảng đá cũng dần dần bị phong hoá, máu thịt biến mất, quần áo mục nát, cuối cùng biến thành một bộ xương khô nằm ở nơi đó.

Cùng lúc đó, khí tràng Thánh Vương ở xung quanh sụp đổ trong nháy mắt, biến mất không thấy tăm hơi.

“A…”, đột nhiên, thân thể Thạch Cảm Đương bộc phát ra một tiếng gầm long trời lở đất.

Âm thanh kia truyền tới cả phía trên vách đá.

“Âm thanh gì vậy?”

Dương Thanh Vân sửng sốt rồi vội vàng nói: “Hình như là âm thanh của Thạch Đầu!”

Sắc mặt Huyền Chấn và Tiên Vô Tận khẽ thay đổi.

Thạch Cảm Đương! Sao có thể!

Bọn họ cũng không xác định được, tình huống bây giờ là như thế nào.

“Sẽ không có việc gì chứ?”

Hiên Viên Hương Nhi không nhịn được nói.

Tuy rằng thực lực của Tần Ninh không tầm thường, ở cảnh giới Thánh Nhân tam hồn có thể giết chết được cường giả cảnh giới Địa Thánh tam phách, nhưng mà bên dưới có một vị Thánh Vương có khả năng sống lại! Thánh Vương! Là sự tồn tại vượt qua cả cường giả Địa Thánh và cao nhân Thiên Thánh.

Sự tồn tại như vậy khiến cho kẻ khác tim đập liên hồi.

“Không có việc gì đâu”.

Dương Thanh Vân chắc chắn nói: “Không có gì mà sư tôn không làm được!”

Hiên Viên Hương Nhi cũng không tiếp tục nhiều lời.

Lúc này, người tin tưởng mù quáng vào Tần Ninh, cũng chỉ có Dương Thanh Vân.

Hiện tại, khí tràng Thánh Vương đã biến mất.

Thạch Cảm Đương bị hồn phách Thánh Vương dung nhập vào trong cơ thể, không ngừng gào thét.

Biển linh thức của Thạch Cảm Đương bị một thể hồn phách chiếm cứ.

Cùng lúc đó, dường như Thạch Cảm Đương cũng phản kháng.

Nhưng mà sự phản kháng này vô cùng yếu ớt.

“Hừ, ngươi đặc biệt đến đây vì kẻ này, hẳn là kẻ này có địa vị không tầm thường trong lòng ngươi phải không?

Đáng tiếc, hôm nay, bổn vương sẽ chiếm cứ thân thể của kẻ này!”

“Nếu như ngươi giết ta thì chính là giết chết thân thể của kẻ này!”

Thánh Vương lạnh lùng nói.

Vốn dĩ, hắn ta dự định khi nào bản thân thức tỉnh hoàn toàn sẽ đem cơ thể Thạch Cảm Đương dung nhập vào trong cơ thể mình.

Dung hợp máu thịt! Nhưng mà bây giờ lại bị Tần Ninh phá vỡ.

Một khi đã như vậy thì chỉ có thể từ bỏ cơ thể của mình, lập tức dung hợp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK