Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngươi giỡn mặt với ta đó hả?

Tô Uyển Nguyệt vừa thấy ngươi bị thương thì mắt ầng ậng nước, thấy ngươi khóc thì cứ chớp đôi mắt to tròn liên tục, mấy lần còn lén lau nước mắt.

Lý Huyền Đạo vừa muốn nói tiếp thì Diệp Nam Hiên chạy tới ôm chầm lấy Trần Nhất Mặc, cười haha: "Phải đó, nam nữ với nhau chỉ nên làm bạn thôi, nữ nhân sẽ làm ảnh hưởng tới tốc độ rút đao của võ giả chúng ta đấy, đừng yêu đương làm gì cho mệt người!"

Lý Huyền Đạo thấy vậy thì ngán ngẩm lắc đầu.

Lý Nhàn Ngư cũng gượng cười đi theo.

Bốn sư huynh đệ cùng nhau sang một chỗ khác.

Lúc này Tần Ninh nhìn về phía Thời Thanh Trúc và Diệp Viên Viên ở hai bên mình, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay ngọc ngà của hai người rồi cười bảo: "Nữ nhân không bao giờ làm ảnh hưởng tới tốc độ rút đao cả!"

Đình viện của nhà họ Linh đã được chuẩn bị tiệc rượu xong, mấy người cùng nhau ngồi xuống.

Thời Thanh Trúc nhìn Tô Uyển Nguyệt, tủm tỉm hỏi: "Tô tỷ tỷ, Cửu Tinh Trụy Nhưỡng của Cửu Tinh Lâu ngươi nổi tiếng gần xa Thượng Nguyên Thiên, ngươi lấy ra cho mọi người nếm thử nhé?"

"Được thôi...", Tô Uyển Nguyệt cũng hướng mắt sang Thời Thanh Trúc, lập tức đồng ý: "Hồi trước chúng ta kết nghĩa tỷ muội nhưng nay ngươi là phu nhân của Tần Ninh, ta lại là bạn của Nhất Mặc thì ngươi không được gọi ta là tỷ tỷ nữa đâu!"

Nghe vậy, mọi người đều thầm hiểu trong lòng.

Thời Thanh Trúc nhận lấy vò rượu từ Tô Uyển Nguyệt rồi ngửi nhẹ, bỗng thấy người thoải mái hẳn.

Từ kiếp trước cho đến kiếp này nàng đều yêu rượu, nhất là sau khi chết đi sống lại, lớn lên lần nữa và được Tần Ninh nuông chiều, nàng ngày càng thích rượu hơn.

Ba người Lý Huyền Đạo, Lý Nhàn Ngư và Diệp Nam Hiên đã ở bên nhau suốt mấy trăm năm qua nên thân thiết như ruột thịt, ba sư huynh đệ trò chuyện rôm rả với Lý Huyền Đạo.

"Sư tôn, tiếp theo người định làm gì?"

Trong lúc cụng ly, Lý Huyền Đạo hỏi.

"Cái này phải hỏi Nhất Mặc!"

Hỏi Trần Nhất Mặc?

Nghĩa là sao?

Bấy giờ Trần Nhất Mặc ngẩng đầu đáp: "Mấy ngày nữa sẽ lên đường, đến núi Thần Nguyên ở Thượng Nguyên Thiên Vực!"

Núi Thần Nguyên?

Tô Uyển Nguyệt bèn hỏi: "Núi Thần Nguyên vô cùng nguy hiểm, nó nổi tại Thượng Nguyên Thiên Vực không kém gì tam đại cấm địa của Cửu Nguyên Vực đâu, huynh vào đó làm gì?"

Trần Nhất Mặc không nói gì.

Song Tần Ninh lại biết vì sao.

Có vẻ thân xác kiếp thứ năm của hắn đang ở đó.

Tô Uyển Nguyệt thấy Trần Nhất Mặc chỉ giữ im lặng thì phản đối: "Ta nhớ trước đây huynh đã mạo hiểm vào núi Thần Nguyên một lần rồi, sao giờ lại muốn đi nữa... Lần đó suýt thì huynh bỏ mạng tại đó, lần này huynh lại không phát huy được thực lực thì còn nguy hiểm hơn nữa".


Trần Nhất Mặc nói thẳng: "Có nguy hiểm cũng phải đi".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK