Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà hắn sau này cũng đã học được.

Bởi vì thuật này mà cha với mẹ còn từng cãi nhau.

Lúc trước mẹ cho rằng, cha truyền cho hắn thuật này là hại chính hắn.

Phụ đế trước giờ đều vô cùng chiều chuộng chín vị Đế Hậu, nói gì nghe nấy.

Nhưng lần đó lại không chịu nghe theo.

Lúc không có ai, ông ấy vẫn truyền lại thuật này cho hắn.

Mà trong số các con trai thì cha cũng chỉ truyền cho mình hắn.

Bây giờ nghĩ lại, trước đây cha truyền lại thuật này cho hắn hẳn là cũng có dụng ý khác.

Sự thực chứng minh.

Thuật này truyền cho hắn đúng là không sai.

Lấy thực lực cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp hiện tại của hắn, tuổi thọ gần hai vạn năm, mất đi trăm năm cũng không quá quan trọng.

Mà thuật đại tác mệnh có công hiệu thần kỳ.

Đổi sức với trời!

Lấy tuổi thọ đổi lại sức mạnh to lớn của trời đất.

Đây chỉ là một chuyện.

Thứ hai, thuật đại tác mệnh có thể đổi mệnh với trời.

Lúc trước hắn chính là muốn dựa vào thuật này để phục sinh Tần Kinh Mặc.

Nhưng cũng vì Tần Kinh Mặc tán loạn hồn phách nên thất bại.

Thuật đại tác mệnh mà ở trong tay cha hắn thì cũng không chỉ có thế.

Tần Ninh vẫn chưa đạt đến trình độ khống chế thuật này ở mức cao nhất.

Nhưng đổi mệnh với trời thì Tần Ninh vẫn làm được.

Mệnh này cũng không phải là liều mạng.

Như tình trạng của Tần Hải hiện tại, tính mạng hấp hối, đổi lấy sức mạnh to lớn của trời đất thì có thể ổn định được mạng sống của hắn ta, khiến hắn ta an toàn.

Từ từ, Tần Hải tỉnh dậy.

“Tam đệ...”

Nhìn thấy Tần Ninh, Tần Hải sửng sốt.

“Ta... chết rồi sao? Không đúng, đệ...”

“Nhị ca, huynh không chết đâu!”

Thấy Tần Hải tỉnh lại, tảng đá trong lòng Tần Ninh cũng chậm rãi rơi xuống.

Chuyện của Tần Hâm Hâm năm đó, hắn nhất quyết không cho phép xảy ra lần thứ hai.

“Ta nhớ là...”, Tần Hải lắc đầu, đột nhiên sắc mặt biến đổi, vội vàng nói: “Sư phụ đâu? Như Yên đâu?”

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh hơi sững lại.

Vương Khiếu Không... chết rồi.

Tần Hải không gọi Vương Khiếu Không là đạo sư mà là sư phụ.

Mà mấy năm qua, cảnh giới của Tần Hải tăng lên nhanh chóng, Cửu Nguyên Thiên Mạch là căn bản, nhưng sự giáo dục của sư phụ tốt cũng là căn bản.

Vương Khiếu Không đã chết...

Tần Hải có thể tiếp nhận sao?


Tần Ninh vừa muốn mở miệng, từng tiếng xé gió đột nhiên vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK