Cửu Nguyên Đan Điển! Năm đó trước khi hắn chuyển kiếp, đã giao Cửu Nguyên Đan Điển cho Trần Nhất Mặc bảo quản.
Cửu Nguyên Đan Điển có thể nói là tâm huyết cả một đời của hắn, thâu tóm toàn bộ Trung Tam Thiên bên trong, liên quan đến đạo pháp giảng giải thuật luyện đan.
Trần Nhất Mặc không thể để Đan Điển này lưu lạc ở bên ngoài.
Trừ khi...vạn bất đắc dĩ! Lúc này Tần Ninh khẽ cau mày.
“Đại ca!”
Linh Thiên Triết nhìn đến Tần Ninh run rẩy nói: “Huynh trở về thì tốt rồi, nhất định phải tìm ra rốt cuộc là kẻ nào đã giết cha mẹ, rốt cuộc là kẻ nào đối phó với nhà họ Linh chúng ta”.
“Đệ yên tâm đi”.
Tần Ninh vỗ vai Linh Thiên Triết, an ủi nói: “Ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng!”
Hai huynh đệ ngồi từ khuya đến sáng sớm.
Nhớ lại những chuyện năm ấy, lúc cười, lúc lại rơi nước mắt.
“Đại ca, đi thôi, đệ dẫn huynh đi gặp đám con cháu”.
Linh Thiên Triết kích động nói.
“Đừng vội!”
Tần Ninh kéo lấy cánh tay của Linh Thiên Triết, nghiêm túc nói: “Hiện tại vẫn chưa đến lúc lộ ra thân phận của ta, điều này sẽ mang đến rất nhiều rắc rối cho dòng dõi của đệ và chủ mạch của nhà họ Linh, hơn nữa kẻ đứng đằng sau một khi biết ta đã trở về, rất nhiều việc sẽ không có cách nào điều tra ra được”.
Linh Thiên Triết nghe thấy vậy, khẽ ngây ra, lập tức gật đầu nói: “Đại ca nói đúng, huynh ở trong tối điều tra, những kẻ đó cũng ở trong tối, nếu huynh ở ngoài sáng, sẽ khó xử lý”.
“Ừm”.
Tần Ninh nói tiếp: “Đệ cứ nói ta là khách trong Linh Phủ là được”.
“Trong khoảng thời gian này, ta sẽ ở trong quận Linh Tiên, sẽ điều tra một vài chuyện trước, tìm hiểu ngọn nguồn, bắt đầu từ Nguyên Võ bang”.
“Nhân tiện giúp đệ điều trị chất độc trong cơ thể, tích tụ qua hàng vạn năm, không phải là chuyện một sớm một chiều”.
Linh Thiên Triết nghe thấy lời này, vẻ mặt ngây ra: “Đệ...đệ vẫn còn có thể cứu được sao…”
“Đệ quên năm xưa ta làm gì rồi sao?”
“Đệ biết, đệ biết...”, Linh Thiên Triết lúc này kích động không thôi, nhìn đến Tần Ninh, rưng rưng nói: “Đệ còn tưởng đời này đệ sẽ không được gặp lại huynh nữa...không ngờ...không ngờ...”
“Được rồi!”