Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chết! Hai vị sư huynh cảnh giới Tam Hồn mà cô ta đặc biệt mời đến để phòng bất trắc, thế mà đã chết tại đây.

Mà lúc này Tần Ninh đứng giữa không trung lại khẽ giật mình.

Vừa rồi lúc giết hai người Lý Nguyệt Phong và Tần Phương Tự, phong thần châu đã lâu không có động tĩnh kia lại đột nhiên ngưng tụ ra hai viên Tịnh Ma Châu Đan! Phong thần châu chỉ ngưng tụ ra Tịnh Ma Châu Đan lúc giết người của Ma tộc! Tần Ninh nhìn hai người đã chết kia thật kỹ.

Đúng là con người! Thế mà cũng ngưng tụ ra Tịnh Ma Châu Đan! Thương Long điện! Tần Ninh lẩm bẩm trong lòng.

Xem ra nếu có thời gian thì phải đi một chuyến thật. Ở đại lục Vạn Thiên, Ma tộc ẩn nấp trong địa tâm với ý đồ hủy diệt Nhân tộc.

Đi vào thế giới Cửu Thiên, Tần Ninh không tin thế giới Cửu Thiên không có Ma tộc tồn tại.

Chỉ là không nghĩ tới lại gặp được nhanh như vậy.

Xem ra cha rời đi cũng không phải là không có đạo lý.

Chỉ sợ đám Ma tộc uy hiếp ở thế giới bên ngoài kia thật sự mạnh đến mức ngay cả người có thực lực như cha cũng không thể đối phó được.

“Thánh Nhân của Huyết Linh cung không cần thiết phải tồn tại”.

Giờ phút này Tần Ninh trực tiếp mở miệng.

Sắc mặt Huyết Phương Đông trắng bệch đến đáng sợ.

Mà mấy vị Thánh Nhân còn sót lại cũng vô cùng hoảng sợ.

Muốn trốn tránh! Thế nhưng lại không có chỗ nào để trốn tránh.

Lúc này trong ánh mắt của Huyết Phương Đông có vài phần hoảng sợ.

“Giết!”

Tần Ninh đột nhiên giáng lâm xuống.

Bốn vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung cũng trực tiếp lao thẳng về hướng Tần Ninh.

Chỉ là bây giờ lấy cái gì để ngăn cản?

Cảnh giới Thánh Nhân tam hồn còn mất mạng trong tay Tần Ninh.

Bốn người bọn họ chỉ là cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, cảnh giới Thánh Nhân nhị hồn thôi.

Ầm... Trầm nổ tung thấp đột nhiên vang lên.

Khí thế điên cuồng bộc phát ra.

Voi lớn đạp xuống, mặt đất nổ tung.

Giờ phút này, quả nhiên không ai có thể cản nổi Tần Ninh! Nguyên Mậu Phong vô cùng kinh ngạc.

Đây chính là Tần Ninh?

Hư Thánh tầng năm?

Thế này sao lại là Hư Thánh tầng năm được! Đây quả thực giống một vị cường giả Địa Thánh! Thánh Nhân trong tay hắn thật sự không tính là gì!

Từng vị Thánh Nhân kêu lên thảm thiết, cả người nổ tung, chung quy vẫn không thể chống được cú đạp ngang ngược của coi voi của Tần Ninh.

Giờ phút này sắc mặt Huyết Phương Đông trắng bệch.

Một bên khác, Chấn Uyên Vân cũng hoàn toàn choáng váng.

“Tới lượt ngươi!”

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Phương Đông, quát khẽ một tiếng.

Huyết Ninh Nhi sải bước ra, ngăn cản trước mặt cha mình.

“Ngươi không thể chết!”

Tần Ninh nhìn về phía Huyết Ninh Nhi, lại mỉm cười nói.

Hắn đưa tay ra, Huyết Ninh Nhi không có lực phản kháng nào, bị Tần Ninh chộp vào trong tay, kéo đến bên người.

Lúc này coi voi lớn kia dẫm một cú lên trên người Huyết Phương Đông.

“Tần Ninh, ngươi sẽ chết không yên lành!”

Huyết Ninh Nhi ác độc nói.

“Ta chết không yên lành?”

Tần Ninh lạnh lùng nói: “Lúc ngươi bắt đồ nhi của ta làm lô đỉnh sao không suy nghĩ đến tính mạng của đồ nhi ta?

Ngươi đã từng nghĩ tới mình sẽ có kết cục như hôm nay chưa?”

“Ngay từ đầu ta còn buồn bực, pháp thuật tà ác như thế, theo lý thuyết ở trong Thanh Châu, nếu không phải người vượt qua cấp bậc Thánh Nhân thì sẽ không có khả năng biết được, vậy mà một vị Địa Thánh của Thương Long điện lại biết, cuối cùng bây giờ đã tìm được một chút manh mối rồi”.

“Ngươi đang nói cái gì?”

Huyết Ninh Nhi lại quát lên.

“Ta đang nói cái gì, về sau ngươi sẽ biết”.

Tần Ninh không thèm để ý đến Huyết Ninh Nhi.

Năm vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung đều mất mạng.

Bây giờ chỉ còn lại Chấn Uyên Vân và hai vị Thánh Nhân bên cạnh.

Giờ phút này Nguyên Mậu Phong chỉ cảm thấy mình như đang nằm mơ.

Nằm mơ cũng không nghĩ tới Tần Ninh lại mạnh mẽ như thế.

Ban đầu ông ta còn nghi ngờ là Tần Ninh đối phó với Nguyên gia.

May mà lúc ấy đã điều tra lại, loại bỏ hiềm nghi cho Tần Ninh.

Nếu không trực tiếp đối xử với Tần Ninh như hung thủ giết người, chỉ sợ Nguyên gia không cần Huyết Linh cung và Chấn Thiên các ra tay đã hoàn toàn xong đời rồi.

Cho tới nay, ông ta vẫn cho rằng sự tự tin lạnh nhạt của Tần Ninh là dựa vào bốn vị Thánh Nhân bên cạnh.

Thế nhưng hôm nay mới biết được.

Chỉ sợ bốn vị Thánh Nhân này cũng không tính là gì với Tần Ninh đi?

Tần Ninh dựa vào chính mình đã đủ rồi! Giờ phút này, Chấn Uyên Vân lại đổ mồ hôi đầm đìa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK