Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Tử Thành lúc này mở miệng.

Vù…

Đột nhiên chính vào lúc này vết lõm thứ mười sáng lên.

Mọi người mừng rỡ không thôi.

Chỉ là đột nhiên, nụ cười trên mặt tất cả mọi người đều trở nên cứng ngắc.

Đường thứ mười đã sáng lên.

Nhưng…

Ở phần lõm cuối cùng thứ mười một lúc này xuất hiện một phần lõm.

Khi mười một phần lõm hoàn toàn sáng lên, mọi người mới nhìn thấy.

Còn có mười hai phần lõm!

Xảy ra chuyện gì vậy?

Sao lại có mười hai phần?

Tất cả mọi người đều ngây ra.

Mặc dù Tần Ninh lúc này cũng khẽ cau mày.

“Phần thứ mười hai…”

Tần Ninh khẽ lầm bầm.

Hắn cũng không ngờ còn xuất hiện phần lõm thứ mười hai.

“Mọi người lại cố gắng một lần nữa!”

Mồ hôi Huyền Tử Thành rơi như mưa, khẽ quát một tiếng, ánh sáng Âm Khư giống như đêm đen, ngày càng sâu.

Ầm…

Chỉ là một khắc sau, đột nhiên một tiếng bùm nổ bể vang lên.

Chín thân ảnh lúc này lần lượt tán loạn lùi xuống.

Trong đó hai người Viên Hiên, Hiên Viên Phong thậm chí sắc mặt trắng nhợt, phun ra một ngụm máu tươi.

Mười một phần lõm kia vất vả lắm mới thắp sáng, lúc này dần dần vụt tắt.

Thất bại!

Trong nháy mắt, sắc mặt mọi người khó coi.

Thất bại rồi!

Tiêu hao sức mạnh lớn như vậy mà vẫn thất bại.

Hàng ngàn võ giả tụ tập ở đất này, ngay cả cửa lớn cũng không vào được.

Chế nhạo biết bao?

Đây chính là Thiên Nhân đạo tràng?

Khiến bọn họ ngay cả cửa lớn cũng không vào được, nói gì đến cơ duyên, nói gì đến chí bảo?

Lúc này, đám người bảo chủ Huyền Ngạn, Thánh Triết Hàm, Mạc Hồng Uyên, Bạch Phàm Trần sắc mặt vô cùng khó coi.

“Không sao chứ?”

Tần Ninh đỡ Cốc Tân Nguyệt.

“Không sao”.

Cốc Tân Nguyệt lắc đầu nói: “Sức mạnh Âm Khư của chín người quá hỗn tạp, đây đã là cực hạn rồi…”

Tần Ninh gật đầu.

Các phe lúc này, sắc mặt đều khó coi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK