Đã như vậy, bọn họ cũng không có khả năng từ chối nữa!
"Đa tạ sư tôn".
Dương Thanh Vân hiểu được Tần Ninh đang suy nghĩ cho hắn ta.
Tiên Nhân chưa phi thăng, hắn ta không muốn rời khỏi Thanh Châu.
"Ngươi phải quản lý cho tốt. Trong thời gian ta bận việc Ma tộc, ngươi cũng bắt đầu xử lý chuyện bên trong Thanh Minh đi".
"Mấy chuyện râu ria cũng không cần tự mình động thủ".
"Tu hành mới là duy nhất".
Tần Ninh dặn dò: "Ngươi vốn là võ giả tinh mệnh, thiên phú cũng mạnh, không phải kiểu ngây ngốc, cần thiên tài địa bảo phụ trợ như Thạch Đầu, sau này cố gắng hết mức không dùng đến đan dược!"
"Vâng!"
Dặn dò xong, Tần Ninh nhìn Hiên Viên Hương Nhi cùng Dương Nhất sơn chủ, cười nói: "Chúng ta xuất phát thôi!"
Bắt lấy từng tên gian tế Ma tộc cũng phải cần thời gian.
Vô cùng mệt mỏi!
Từ giờ trở đi, Thanh Châu đã hoàn toàn rung chuyển.
Thiên Hạc lâu bị hủy diệt.
Bốn đại tông môn liên hợp thành lập Thanh Minh.
Thanh Châu! Thanh Minh! Mà minh chủ là một thanh niên không nổi tiếng, cảnh giới Địa Thánh nhị phách.
Việc này ban đầu truyền ra đã gây nên rung động cực lớn.
Nhưng sau khi mọi người dần dần hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện thì lại càng thêm rung động.
Một đồn mười, mười đồn trăm, tin tức đã sôi sục khắp Thanh Châu.
Mà cùng lúc đó, một nơi trong Thanh Châu.
Ở một dãy núi nọ, có mấy người đang đứng.
Mấy người này thân mang trường bào màu đen, bao phủ lại toàn thân, khiến người ta không thể nào thấy rõ bề ngoài.
"Lần này tộc ta tổn thất nặng nề, mấy vị Thiên Thánh mất mạng, bại lộ thân phận!"
"Vốn dĩ chỉ cần chờ thêm chút nữa là có thể xử lý được bốn đại tông môn, bây giờ xuất hiện biến cố, chỉ sợ các lãnh đạo của Viêm Ma sẽ không bỏ qua như vậy đâu. Mà đám chúng ta… cũng sẽ phải chịu sự giận dữ của họ!"
Thanh âm khàn khàn mang theo vài phần oán hận.
"Phàn nàn cái gì?"
Một thanh âm quyến rũ, dụ hoặc đến cực điểm vang lên: "Mị Ma tộc chúng ta cũng như vậy còn gì?"
"Hừ!"
Bầu không khí giữa mấy bóng người này hiển nhiên không hề vui vẻ.
"Thôi, đừng cãi nhau nữa!"
Một giọng nói già nua truyền ra, nói: "Việc cấp bách là cái tên Tần Ninh kia đã thành lập Thanh Minh, bắt đệ tử của bốn đại tông môn, chúng ta nên cho các đệ tử nhà mình rút về thôi".
"Mà Thanh Châu này cũng không phải là nơi nên ở lại nữa!”
"Mọi người cần tranh thủ thời gian xin chỉ thị của bên trên xem nên làm như thế nào!"
"Không sai!"
Một người khác mở miệng nói: "Tần Ninh kia có thể phân biệt được ngụy trang của chúng ta, đây là điều mà những võ giả khác không làm được".
"Sau này Tần Ninh rời khỏi Thanh Châu, đám người ẩn náu ở các châu khác cũng cần cẩn thận".
Thanh âm khàn khàn kia lần nữa nói: "Nhưng cũng không cần sợ hãi, kẻ này dường như chỉ có thể đoán được những kẻ có cảnh giới thấp hơn hắn chứ không đoán ra được mấy vị Thiên Thánh!"
Mấy người nghe đến lời này thì gật đầu.
Thanh âm già nua nói tiếp: "Thứ nhất, việc cấp bách là rút các đệ tử trong tộc về, ẩn nấp rồi nhanh chóng rút khỏi Thanh Châu".
"Thứ hai, thông báo cho nhóm cao thủ Thiên Thánh trong tộc chúng ta, ai có cảnh giới gần tương đương với hắn thì tránh đi, ai mạnh hơn thì tìm cơ hội mượn nhờ thân phận giết hắn!"