Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thư viện Thái Hư.

Một khắc sau, từng khí lưu màu đen bị Tần Ninh hấp thụ toàn bộ.

Hàm chứa khí linh thủy cực hạn, nó đã sinh ra gánh nặng đối với Giang Bạch, nhưng với hắn mà nói lại là đồ tốt.

Sao không cần chứ!

Mà dần dần khí tức của Giang Bạch trở nên mạnh mẽ.

Kiếp nạn đến.

Giang Bạch bắt đầu vượt kiếp.

Chỉ là lúc này, tốc độ vượt kiếp của Giang Bạch lại vô cùng nhanh.

Từng luồng từng luồng, tốc độ cực nhanh.

Lúc này Tần Ninh cũng hiểu.

Giang Bạch thân là giang linh, sông Thiên Thượng nghe tới, hắn cũng nghe thấy.

Kiếp nạn không làm khó được Giang Bạch.

Khốn khổ duy nhất của Giang Bạch chính là Linh Tử Hiên.

Mà bây giờ Giang Bạch có thể buông xuống hoàn toàn, kiếp nạn đã không còn là kiếp nạn.

Cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp!

Cảnh giới Sinh Tử ngũ kiếp!

Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp!

Một luồng khí tức mạnh mẽ đến khiếp người lúc này tràn ngập toàn bộ Bắc Thương phủ.

Bên trong Bắc Thương phủ, tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức kinh khiếp kia, khiến người ta run rẩy.

Đồng thời, ngón tay Thương Ngọc Giang run lên, bút lông trong tay rớt xuống đất.

“Đây là… tầng nào?”

Thương Ngọc Giang chỉ cảm thấy trong xương ớn lạnh.

Cho dù là ba người Tần Ninh, Tần Hải, Giang Bạch cũng không mang lại cho ông ta chèn ép khí tức lớn như vậy.

Là ai tấn thăng sao?

Thương Ngọc Giang lúc này trong lòng phát run.

Lần này ông ta cũng nhận được lời mời của thư viện Thái Hư.

Tần Ninh bảo ông ta dẫn theo mấy người bọn họ tiến vào thư viện Thái Hư, tham gia lễ lớn.

Đây là tai họa hay là khí vận đối với Bắc Thương phủ?

Thương Ngọc Giang không biết.

Nhưng ông ta biết nếu như mình không làm theo, vậy bây giờ người chết chính là ông ta.

Thời gian kéo dài đến khi mặt trời lặn xuống.

Khí tức trong cơ thể Giang Bạch hoàn toàn ổn định.

Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp!

Khí tức mạnh mẽ lan tràn toàn thân.

Lúc này Giang Bạch nắm trong tay khí tức, uy áp kia cũng hoàn toàn tiêu tán.

Nhìn về phía Tần Ninh, Giang Bạch hô lên.

“Cảm ơn ngươi!”

“Không có gì, dù sao về sau làm sai vặt cho ta cũng phải có chút thực lực mới được”.

Giang Bạch không nói thêm nữa.

Thằng nhãi này cũng thật là tự tin.

Hai người cùng nhau ra ngoài phòng.

Lý Nhàn Ngư chờ ở bên ngoài, cúi đầu không nói một lời.

Sư tôn và Giang Bạch…

Trong lòng càng nghĩ như vậy, Lý Nhàn Ngư càng cảm thấy kinh khủng.

Sư tôn vậy mà lại có khẩu vị này.

Vậy hắn ta làm sao đây?

Lý Nhàn Ngư ôm tâm tình thấp thỏm ăn tối.

Mấy ngày tiếp theo, Lý Nhàn Ngư vẫn có chút hoảng hốt.

Tần Ninh cũng không để ý đến hắn ta.

Tên tiểu tử này đầu óc không bình thường cũng không phải ngày một ngày hai.

Sáng sớm hôm sau.

Thương Ngọc Giang liền đưa người tới thăm hỏi Tần Ninh, chuẩn bị lên đường.

Cái gọi là tỷ võ kén rể thư viện Thái Hư tổ chức chính vào ngày hôm nay.

Lần này, phàm là bên trong tông môn có thế lực nhân vật lớn cảnh giới Niết Bàn trấn giữ đều nhận được lời mời.

Bắc Thương phủ đương nhiên không ngoại lệ.

Lần này Thương Ngọc Giang chỉ dẫn mười mấy người theo.

Két một tiếng, cửa phòng mở ra.


Bốn thân ảnh lúc này xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK