Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thanh Vân, Thạch Cảm Đương, Tiên Nhân mang theo vài vị Thiên Thánh trung tâm của Thanh Minh, ngựa không ngừng vó chạy tới Cửu U đài dưới sự dẫn đường của Cửu Anh.

Sơn cốc, bên trong lầu các.

Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương cung kính hành lễ.

“Đều đã là cảnh giới Thiên Thánh tứ phẩm, không tồi không tồi!”, Tần Ninh vừa lòng gật đầu.

Hơn nữa, Tiên Nhân phu nhân cũng đã tới cảnh giới Thánh Nhân.

Xem ra, Dương Thanh Vân đã cho Tiên Nhân một viên Tịnh Ma Châu Đan.

Đối việc này, Tần Ninh cũng không để ý.

Tiên Nhân vô cùng quan trọng đối với Dương Thanh Vân, nếu như cảnh giới chênh lệch quá lớn, trong lòng Dương Thanh Vân sẽ khó có thể thừa nhận được.

“Cảm ơn Tịnh Ma Châu Đan của sư tôn”.

Dương Thanh Vân cười nói.

“Bây giờ Thanh Minh thế nào rồi?”, Tần Ninh quan tâm hỏi.

“Khởi bẩm sư tôn, hiện giờ, Thanh Minh đã thu phục được hầu hết các địa phương của Thanh Châu, tuy rằng lòng người không đồng nhất, nhưng điều này cũng cần có thời gian để tích luỹ”.

Dương Thanh Vân cười nói: “Đệ tử nhất định sẽ làm được, thống nhất Thanh Châu”.

“Tốt!”

Trên thực tế, Tần Ninh yêu thích tính cách của Dương Thanh Vân nhất.

Có nghị lực, có lòng kiên nhẫn.

Điều này, hai đệ tử còn lại không thể nào so được.

Giờ phút này, Thạch Cảm Đương nhìn về phía Tần Ninh, cười ha ha nói: “Sư tôn, người có không ít Tịnh Ma Châu Đan phải không? Cho con thêm một viên đi?”

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh cũng liếc mắt nhìn Thạch Cảm Đương.

“Ngươi muốn nhiều như vậy làm gì?”

Nghe được câu hỏi này, Thạch Cảm Đương vội vàng nói: “Người trong Thanh Minh, cũng cần…”

“Tên nhóc Dương Thanh Vân này da mặt mỏng, khó mà nói ra được, da mặt con lại dày, đương nhiên là để con nói rồi”.

“Dùng Tịnh Ma Châu Đan để thu phục lòng người thôi!”

Nghe được những lời này, Tần Ninh nhìn về phía Dương Thanh Vân.

Dương Thanh Vân cũng nói: “Quả thật là thiếu một ít, nhưng mà không có cũng không sao, dù sao thì bây giờ Thanh Châu cũng coi như là đã ổn định rồi”.

Tần Ninh nhìn Dương Thanh Vân, khoát tay nói: “Không sao, lần này đi vào thánh cảnh Vị Ương, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu”.

Mấy ngày sau đó, đám người Thánh Thú tông cũng đã đến.

Năm người Dịch Bình Xuyên, Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết và Nhan Như Hoạ dẫn theo hơn một trăm Thiên Thánh nòng cốt được chọn ra từ Thánh Thú tông, đi đến Cửu U đài.

Tiếp đó là U Hồn Thiên, Lý Tín, Sở Hà cũng dẫn theo hơn trăm vị Thiên Thánh, tập trung đông đủ.

Hôm nay, mọi người xuất phát, trước hết là đi đến dãy U Vân.

Cả thánh vực Thiên Hồng có diện tích đất liền rất lớn, dân số hơn một nghìn tỷ người.

Thánh vực Thiên Hồng có thánh hà Thiên Hồng cắt ngang qua, chia thánh vực Thiên Hồng thành hai phía nam bắc.

Dãy U Vân kéo dài từ nam đến bắc, đến thánh hà Thiên Hồng thì chia phía nam của thánh hà Thiên Hồng thành hai bên đông tây.

Phía đông là U Châu.

Còn phía tây là Yến Châu và Thanh Châu.

Mọi người cưỡi phi cầm, tốc độ cũng không tính là chậm, trong thời gian mấy ngày, đã đến được dãy U Vân.

Dãy núi này gần một toà thành trì, quy mô cũng không lớn, chỉ có mấy chục vạn dân cư mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK