Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn Lý trưởng lão người… dường như chưa từng thấy phương thức ngự thú của Tần Ninh, nếu như Tần Ninh thực sự là thiên chi kiêu tử, là yêu nghiệt ở đan đạo và ngự thú đạo, vậy thì hai vị trưởng lão có thể tranh giành, nhưng nếu Tần Ninh chỉ có thiên phú tu luyện cường đại, ở lĩnh vực đan đạo và ngự thú đạo lại không cường đại như vậy…”

Tư Mã Tuyết Thiên nói xong.

Vân Thanh Tuyền im lặng không nói gì.

Tuy rằng ông ta chỉ hỏi Tần Ninh mấy vấn đề, nhưng ông ta có thể xác định, thuật luyện đan của Tần Ninh chắc chắn không tầm thường.

Còn Lý Vinh Ưng lúc này mới sửng sốt.

Đúng vậy!

Ông ta chỉ nghe Cảnh Hoành nói, kỳ khảo hạch xuất hiện một vị đệ tử là ngự thú sư nên lập tức chạy đến.

Rốt cuộc là Tần Ninh ngự thú như thế nào, ông ta quả thực là không được chứng kiến.

Sở dĩ tranh giành kịch liệt như vậy, đơn giản là vì thấy Vân Thanh Tuyền đến cướp người, trong lòng ông ta không thoải mái.

Không quản có phải thiên tài ngự thú hay không, cứ tranh đoạt trước rồi nói sau.

Thế nhưng…

Lỡ như không phải thiên tài, chỉ là người bình thường thôi, vậy thì cũng không nhất thiết phải xé rách mặt với Vân Thanh Tuyền.

Lúc này, hai vị trưởng lão đều tỉnh táo lại.

Khoé miệng Tư Mã Tuyết Thiên khẽ nhếch lên, nàng ta nhìn thoáng qua Tần Ninh.

Chỉ là một đệ tử ngoại môn mới nhập môn, nàng ta có một vạn biện pháp làm cho Tần Ninh không thể chịu đựng nổi.

Tần Ninh cảm nhận được ánh mắt của Tư Mã Tuyết Thiên, hắn lạnh nhạt mỉm cười.

Xem ra người phụ nữ này muốn làm khó hắn!

Đúng lúc.

Hắn cũng hiểu được, khi tiến vào Thánh Đạo tông, nếu như ở một chỗ nhàm chán tu hành, vậy thì cực kỳ vô nghĩa.

Có một đạo tử chơi cùng, cũng rất tốt.

Lúc này, Tần Ninh tiến lên, chắp tay với hai vị trưởng lão nói: “Được hai vị trưởng lão ưu ái, đệ tử sợ hãi”.

“Thế nhưng, sau khi tiến vào Thánh Đạo tông, đệ tử cũng muốn làm nên việc lớn”.

“Đối với đan đạo và ngự thú đạo, đệ tử đều có hiểu biết, chính bản thân cũng không biết nên lựa chọn thế nào, được hai vị trưởng lão nâng đỡ, nếu như hai vị vì ta mà làm mất hoà khí, vậy thì đệ tử đáng chết vạn lần”.

Tần Ninh nói xong, hai người Lý Vinh Ưng và Vân Thanh Tuyền đều cảm thấy thoải mái dễ chịu.

“Cho nên, đệ tử có một biện pháp”.

Nghe được những lời này, ánh mắt hai người Lý Vinh Ưng và Vân Thanh Tuyền chợt loé lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK