“Hiện tại là lúc khen hắn ta sao?”
Chu Vô Sinh quát: “Giết chúng đi”.
“Ta nhất định phải khiến Thiên Hỏa Tông và Trảm Long Tông trả giá”.
Ngay lúc này, Tần Ninh lại bắn ra một mũi tên.
Sức công kích của pháp khí Kim Tiên quả thật rất bá đạo.
Khi mũi tên Hoàng Đạo bắn về phía ba người kia, hai lão giả Thiên Tiên dùng hết sức lực chặn đòn.
Nhưng lúc này, Ngụy Hằng và Xương Khả Thiên cũng đánh tới nơi.
Tốc độ của hai người cực kỳ nhanh, bọn họ xung phong lao tới chỗ hai cường giả Thiên Tiên kia.
Tần Ninh thấy thế chỉ mỉm cười.
Cung Thiên Đạo lại bắn ra.
Lúc này, mũi tên Hoàng Đạo lại truy kích hai vị lão giả Thiên Tiên, Xương Khả Thiên và Ngụy Hằng dưới sự tấn công của mũi tên Hoàng Đạo mà phát động công kích mãnh liệt với hai lão giả.
Tần Ninh lại kéo cung Thiên Đạo.
Tiên khí trong cơ thể cuồn cuộn.
Trên mặt đất như có vô vàn khí thế thuộc về Tần Ninh đang tụ tập.
Đây chính là chỗ mạnh của Địa Tiên.
Địa Tiên mượn địa thế.
Thiên Tiên mượn thiên thế.
Lắp cung, bắn tên.
Một mũi tên tiên khí thuần khiết xuất hiện trong cung Thiên Đạo.
Vút... tiếng mũi tên xé rách không gian lao đi.
Chu Vô Sinh cảm giác được có luồng sát khí khiếp đảm đang phóng tới chỗ mình.
Vừa quay đầu lại đã thấy một mũi tên đang nhắm ngay vào mình.
“Vãi đạn!”
Chu Vô Sinh giận dữ.
“Tưởng sợ à!”
Hắn ta hét hơn, không hề lùi bước, mà tiến lên, tay nắm chặt, tiên khí khủng khiếp cuồn cuộn tụ tập.
Hắn ta dù sao cũng là Địa Tiên.
“Dẫn Lao Tù Quyết!”
Dứt lời, trước mười hắn ta, tiên khí cuồn cuộn hóa thành một cái lồng giam, tiên khí khủng bố xé rách khoảng không xung quanh.
Hắn ta đẩy tay, cái lồng giam kia bay lên.
Nhưng ngay lúc ấy.
Rầm... mũi tên xé gió tới.
Đánh nát lồng giam.
Tốc độ của mũi tên vẫn không giảm mà tiến thẳng tới chỗ Chu Vô Sinh.
Bịch bịch... âm thanh vang vọng, máu tươi bắn ra.