Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không thể không nói, chỉ riêng Huyết Trì thôi, sự tồn tại của nó bị tuồn ra ngoài thì Thiên Thông Đạo sẽ phải đối mặt với tai họa ngập đầu.

Bởi vậy mà Thiên Thông Đạo chẳng khác gì một kho báu khổng lồ, chí bảo nằm trong kho tàng ấy đủ để khiến người ta điên cuồng.

Nhưng Thiên Thông Đạo lại không thể mở ra.

Cũng không dám tìm người mở.

Bởi vì điều đó sẽ đưa Thiên Thông Đạo đến diệt vong! "Không mở được à...", Tần Ninh lại gần lồng sắt, cẩn thận kiểm tra thật lâu.

"Đây là phong ấn từ Tiên Quân rồi...", Tần Ninh không khỏi thở dài thườn thượt.

Thiên Thông Đạo đúng là đã tìm ra kho báu rồi.

Chắc chắn núi Thiên Thông này có mối liên quan gì đó với một vị Tiên Quân.

Hắn phục sát đất cái vận may trời cho siêu to khổng lồ này.

Chỉ tiếc rằng Thiên Thông Đạo quá yếu kém, không nuốt nổi báu vật này nên không còn cách nào khác ngoài việc từ từ nghiên cứu.

Có điều, dựa theo tốc độ phát triển của Thiên Thông Đạo hiện nay thì e rằng cho dù nghiên cứu mấy vạn năm cũng chẳng có tiến triển gì.

Trên thực tế, chỉ sợ là đến cả năm đại bá chủ của vùng biển Thái Ất cũng không nuốt nổi chứ đừng nói là Thiên Thông Đạo.

"Để ta thử xem".

Tần Ninh nhanh chóng ra tay, phá giải phong ấn.

Thời gian dần trôi, lần này đã tròn một tiếng đồng hồ trôi qua nhưng Tần Ninh vẫn chưa thể phá giải được phong ấn.

Bạch Y Nhân cũng nhận ra, cái lồng sắt này trông thì bình thường nhưng thực chất... cực kỳ bất phàm.

Rắc! Đột nhiên, vào một lúc nào đó.

Các bùa chú màu đen trên bề mặt lồng sắt rơi xuống đất, hóa thành bụi bặm.

Ngay sau đó, bốn phía lồng sắt bắt đầu tan vỡ.

Tiếng đùng đùng vang lên.

Tần Ninh nhướng mày, dựng ánh sáng vàng rực rỡ quanh thân lên mà không chút do dự.

Để lộ tu vi Kim Tiên tứ chuyển.

Cả Thiên Chính Dương lẫn Minh Gia Ngọc đều ngẩn người.

Mặc dù bọn họ đã có linh cảm rằng thực lực của Tần Ninh thấp hơn mình nhưng hai người vẫn không thể nào ngờ được Tần Ninh chỉ mới có cảnh giới Kim Tiên tứ chuyển.

Kẻ này thật sự là gan to bằng trời! Khi lồng sắt tan vỡ liên tục, lại có một cái lồng sắt với kích thước nhỏ hơn hiện ra.

Tuy nhiên... nó vẫn tiếp tục sụp đổ.

Từng cái lồng sắt một bị phá hủy.

Cho đến cuối cùng.

Cái lồng sắt trên mặt đất được nối với một thanh đao.

Đao dài gần bốn thước, cán đao hiện lên văn ấn màu tím thẫm, chạm trổ đầu của hung thú.

Thân đao hơi cong, dài hơn ba thước, nơi lưỡi đao là rộng nhất nhưng chưa bằng bốn ngón tay khép lại. Giờ phút này, thanh đao đang ánh lên vầng sáng mờ mờ.

Thân thanh đao này khắc văn ấn màu xanh thẫm, nối liền với nhau thành một thể thống nhất khiến cho người ta vừa nhìn đã mất hồn mất vía.

Cái sự mất hồn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK