Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế rồi Thương Vấn Đạo nhìn về phía chủ trì Tương Viễn, cười cợt thách thức: "Nếu ngươi muốn cản ta thì hãy lấy thực lực của ngươi ra mà cản".

Nghe thấy câu này, Tương Viễn ủng hộ chắp tay trước ngực, thấp giọng gọi tên Phật rồi lập tức nói: "Từ trước đến giờ, bất kì ai tiến vào A Tị Địa Ngục đều không đi ra được, cần gì phải làm vậy chứ?"

"Người ngoài không đi ra được nhưng ta lại cảm thấy có lẽ hắn có thể, không, là chắc chắn có thể".

Thương Vấn Đạo nói tiếp theo nói: "Ta lặn lội từ Thương Vân Thiên đến Vô Tương Thiên không phải để nghe các ngươi nói không được gặp Tần Ninh, Vô Tương Phật Tự phải bị tiêu diệt".

"Ngươi... mê muội quá rồi đấy".

Chủ trì Tương Viễn nói xong bèn nắm chặt bàn tay lại. Trong lúc nhất thời, có vô tận Chân Ngôn Phật gia ùn ùn kéo đến, ngưng tụ ra, hội tụ tại mảnh thiên địa này.

Ngay sau đó, chỉ thấy sau lưng chủ trì Tương Viễn có khí tức kinh khủng ngưng tụ, hóa thành một bức tượng Phật.

"Pháp thân Vô Tương!"

Thương Vấn Đạo không nhịn được bật cười: "Ta cứ tưởng pháp thân Vô Tương là của Vô Tương Phật Tự mới đúng, sao lại thành của Kim Quang Tự nhà ngươi rồi?"

"Đã vậy thì ta sẽ đấu với chủ trì nhà ngươi một trận để xem thử".

Ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa truyền đi khắp nơi, hai bóng người bay lên hư không mà chém giết.

Không một ai biết kết quả của trận chiến này sẽ ra sao.

...Có thể nói rằng, toàn bộ Trung Tam Thiên đều chấn động trước tin tức người cùng là chuyển thế của Cửu Nguyên Đan Đế lẫn Thông Thiên Đại Đế, khắp nơi đều đang rỉ tai nhau tin tức ấy.

Còn Tần Ninh đang ở trong tháp Vô Tương không hay biết gì mấy chuyện này.

Trên thực tế, hắn cũng có thể đoán được nếu mình tiến vào trong tháp Vô Tương thì đương nhiên tin tức này sẽ được truyền ra ngoài.

Mà với sự thông minh của mấy người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Thần Tinh Dịch và Lý Nhàn Ngư, thể nào bọn họ cũng nhận ra hắn cố ý cho họ đi.

Và có thể khẳng định họ sẽ không trở về Vô Tương Thiên, la hét đòi báo thù cho hắn một cách thiếu suy nghĩ.

Đồng thời, có lẽ hành động nhảy vào hố lửa này của hắn sẽ đả kích không ít người, để cho bọn họ rõ ràng chỉ khi bản thân nắm giữ thực lực thì mới là đứng trên tất cả.

Trong thân tháp tối om của tháp Vô Tương.

Hai bóng người đang ngồi xếp bằng.

Tần Ninh nhìn nam tử trung niên trước mắt, cười hỏi: "Cha, người đã nhìn con lâu lắm rồi mà vẫn muốn ngắm tiếp à?"

Ngồi đối diện hắn chính là Lâm Uyên.

Chỉ là lúc này, xương cốt cả tay lẫn chân của Lâm Uyên đều bị biến dạng, khí tức trong cơ thể thì hỗn loạn vô cùng.

"Tiểu tử thúi, nhìn con thì đã sao?"

Lâm Uyên muốn giơ tay lên sờ đầu Tần Ninh một cái, nhưng cuối cùng vẫn không động đậy nổi.

Tần Ninh nhoẻn môi cười, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của phụ thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK