Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà sông Thiên Thượng của đại lục Vạn Thiên xuất hiện giang linh.

Giống như một một viên đá biết nói chuyện, không thể tưởng tượng nổi.

Lần này Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh, thật sự kinh sợ.

Người này lại nhìn thấu bản thể của hắn ta.

“Chỉ cần ngươi vận dụng linh khí, ta liền có thể bắt được”.

Tần Ninh từ từ nói: “Hồn của sông Thiên Thượng kết hợp cùng linh khí thiên địa, và nước sông biến hóa trong thời gian vạn năm nay… Cơ duyên trùng hợp, ngươi ngưng tụ thân xác thành một người!”

Giang Bạch lại một lần nữa quay lại vị trí, ngồi ở chỗ đó, tự giễu cười một tiếng, nói: “Còn có một thứ, máu người!”

Giống như là nhớ ra thứ gì đó, Giang Bạch lắc đầu một cái.

Máu người!

Tần Ninh giống như nhớ đến cái gì đó, hắn nhìn Giang Bạch, ánh mắt mang một tia nóng bỏng.

“Ngươi làm gì?”

Bị Tần Ninh nhìm chằm chằm như vậy, Giang Bạch đột nhiên rụt cổ một cái.

“Ta không hứng thú đó!”

Tần Ninh cười nói: “Bên ngoài còn có một người đàn ông vẫn còn phụ nữ hơn ngươi!”

Tần Ninh không nói nhiều, Giang Bạch lại khôi phục giọng nói: “Nếu như thế, ta nói cho ngươi một chút về lai lịch của ta”.

“Năm ngàn năm trước, ta ngủ say dưới đáy sông, cứu được một đứa trẻ sơ sinh”.

“Đứa trẻ sơ sinh đó thiên phú lạ thường, ta dạy dỗ hắn tu hành, đứa trẻ này cũng không để ta thất vọng, rất nhanh đã đạt đến cảnh giới Sinh Tử”.

“Vì vậy đã sáng lập ra tông môn, thống nhất Bắc Lan”.

“Chính vào ba ngàn năm trước, Ma tộc dưới lòng đất đột nhiên xuất hiện, dốc toàn lực tới, đứa trẻ kia vì ta mà một lòng chống ma, kết quả đạo tiêu bỏ mình”.

“Cuối cùng đã phong ấn lối đi, chỉ để lại một mình ta cùng không gian trống trải, lẳng lặng chờ đợi ở nơi này”.

“Mà ta cũng vì cái chết của đứa trẻ kia, không muốn tiếp tục giao lưu với con người nữa”.

“Tình cảm ta vốn không nên có, nhưng quả thật ta có tình cảm, hơn nữa còn khiến ta đau đớn”.

Tần Ninh nghe thấy lời này, nhưng biểu cảm lại cổ quái.

Chắc không phải Giang Bạch thích Linh Tử Hiên đấy chứ?

Thấy ánh mắt cổ quái của Tần Ninh, sắc mặt Giang Bạch nhất thời xuất hiện một tia hờn giận, hừ nói: “Ngươi đang suy nghĩ gì? Bản tọa vẫn biết tình yêu nam nữ”.

“Khụ khụ…”

Tần Ninh ho khan một cái, nói: “Đứa bé kia chính là Linh Tử Hiên đúng không? Chẳng trách linh chủ Linh Tử Hiên của Tử Hiên các dù sao cũng là chí cường giả của cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, Tử Hiên các hùng bá Bắc Lan, một đêm bị tiêu diệt”.

“Ừm, chính là nhất tộc Luyện Ngục Ma”.

Giang Bạch nói thêm: “Hơn nữa theo ta biết, dưới lòng đất đại lục Thương

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK