Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu (Tần Ninh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thế nhưng có sư tôn cùng xem đánh nhau thì đúng là không gì vui bằng.

Dương Tam Tuần nhìn đôi sư đồ này, cũng càng thêm không hiểu.

Mối quan hệ của Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương vốn đã làm cho hắn ta tò mò.

Cảnh giới của sư tôn không bằng đồ đệ!

Nhưng những ngày qua, hắn ta thỉnh thoảng cũng được thấy cảnh Tần Ninh dạy dỗ Thạch Cảm Đương.

Là thật sự có phong cách riêng!

Sau khi nói với Tần Ninh những chuyện này, Dương Tam Tuần rời đi.

Tề Thải Nguyệt lại ở lại.

Sơn cốc vẫn bình thường như mọi ngày.

Tần Ninh dạy bảo Thạch Cảm Đương tu hành thánh quyết, cô đọng thánh lực, khống chế lực lượng.

Tề Thải Nguyệt thỉnh thoảng cũng nghe một chút, thu hoạch không ít.

Ban đầu nhìn thấy Tần Ninh, cô ấy còn cảm giác sư đồ nhà Tần Ninh và Thạch Cảm Đương có chút buồn cười.

Thế nhưng khi nghe những kiến giải của Tần Ninh thì đúng là một chân trời khác.

Có vài cách tu hành cô ấy còn chưa từng nghe nói đến.

Thí dụ như mấy ngày nay, Tần Ninh dạy Thạch Cảm Đương cách ngưng tụ nhất phách. Hắn nói những ba bốn loại, mà mỗi một loại đều được phân chia một cách tinh xảo, giảng giải thấu triệt! Như vậy đúng là rất hiếm thấy.

Càng nghe thì càng thấy Tần Ninh hoàn toàn đủ khả năng để làm thầy!

Nhưng cô ấy thực sự không rõ, Tần Ninh tuổi còn trẻ như vậy thì sao lại làm được đến bước đó?

Cảm giác trong đầu Tần Ninh là một Tàng Kinh các to lớn, chỉ cần hé miệng là ra một đoạn kinh điển.

Vẻn vẹn mấy ngày này, cô ấy còn cảm giác bản thân càng thêm hiểu hơn về cảnh giới Địa Thánh!

Hôm đó, ở trong sơn cốc.

Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương đứng cách nhau trăm mét.

"Nếu sử dụng tốc độ nhanh nhất để công kích ta thì ngươi có thể làm đến mấy phần?"

Tần Ninh mở miệng, khiêu khích nhìn Thạch Cảm Đương.

Thạch Cảm Đương giờ phút này nhếch miệng cười một tiếng, thân ảnh hắn ta xông ra như đạn pháo, tấn công trong nháy mắt.

Đến cả không khí lúc này còn vang lên tiếng nổ chói tai.

Oanh...

Một quyền đấm tới chỗ Tần Ninh đang đứng.

Thế nhưng Tần Ninh đã biến mất tại chỗ, xuất hiện tại một bên khác.

Thạch Cảm Đương bùng nổ khí thế, tiếp tục giết ra.

Chỉ là lần nào Tần Ninh cũng đều tránh thoát được.

Dần dần, Thạch Cảm Đương trở nên vội vàng.

Địa Thánh tam phách mà không đuổi kịp Tần Ninh!

"Tốc độ của ngươi rất nhanh, lực lượng bộc phát cũng mạnh, thế nhưng lực lượng tiết ra ngoài quá nhiều!"

Tần Ninh nói thẳng: "Như thế thì ngươi muốn tấn công ta từ hướng nào, thánh lực tiêu tán trong cơ thể ngươi sẽ đều nói cho ta biết".

"Nếu như giao chiến với đối thủ yếu hơn ngươi thì còn tốt, cho dù có biết con đường công kích của ngươi thì cũng khó mà tránh thoát, thế nhưng với đối thủ không kém ngươi là bao thì đối phương chắc chắn có thể tránh thoát, thậm chí là mượn cơ hội này phản kích".

Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương gãi đầu.

Khoảng thời gian này, mặc dù hắn ta đang chuyên tâm học tập khống chế sức lực, nhưng vẫn cảm giác được sức bộc phát của bản thân đang có vấn đề.

"Ghi nhớ, phải giấu vào trong!"

Tần Ninh dặn dò: "Dùng thánh lực ngưng tụ bốn phía thân thể, nếu như không giấu được thì thả hết ra ngoài, khiến cho kẻ địch dù có nhìn thấy thánh lực dao động, nhưng cũng không biết ngươi sẽ tấn công theo hướng nào".

"Nhưng ta cũng không đồng ý cách thứ hai cho lắm".

Tần Ninh nghiêm túc nói: "Tiêu hao thánh lực một cách không cần thiết, quá lãng phí".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK